"Ngoại công, lần này, ngươi không nên đi, Hạ gia còn cần người trấn thủ." Ánh mặt trời mùa hè nóng bức, Hạ Như Phong ngẩng đầu lên nhìn lão giả đang đứng thẳng ở trước cửa nói.
Đứng sau nàng là Mộ Dung Thanh Nguyệt, Mạc Trúc, Lam Đồng, Cổ Phi, Lạc Thanh Mộc, Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Ngô Thiên và mười người trưởng lão, còn có tất cả thành viên chiến đội Nghịch Thiên, tất cả đều đứng tại chỗ.
Lạc Khinh Nhiễm, Cốc Mị Nhi, Hạ Ngân Nguyệt thực lực yếu kém, nơi đó nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, vì vậy Hạ Như Phong không để cho bọn họ đi cùng.
"Được rồi!" Hạ Lâm Lạc hai tay để sau lưng, lông mày nhíu chặt, trong mắt không chút nào che dấu lo lắng: "Phong nhi, nhớ kỹ, lần này mặc kệ như thế nào, con đều phải còn sống trở về, ngoại công ở nhà chờ con, mẫu thân và huynh trưởng của con, bọn họ.... Đang ở Thương Lang quốc chờ con..."
Bàn tay khẽ run lên, Hạ Như Phong nắm chặt nắm đấm, trên gương mặt xuất hiện một chút mỉm cười.
Nàng không nói gì thêm, chỉ là nhìn nụ cười kia thì Hạ Lâm Lạc đã biết ý nàng muốn nói.
Cho dù cường giả tập trung lại thì tính sai? Trừ bỏ thủ hạ của mình có ba người là Linh Quân, Hoa gia cũng có Linh Quân Ngũ cấp, nàng còn có một vật nhỏ là Lục giai Nhất cấp và Tuyết Hồ Lục giai Cửu cấp cao nhất, chỉ cần không phải là hai cao thủ Linh Quân cao nhất thì sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Lúc trước khẩn cấp tăng lên thực lực Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phuong-nghich-thien/2398370/quyen-1-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.