Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Ở trong lòng bàn tay, Hỏa Linh vui vẻ nhảy ra, khuôn mặt Hạ Như Phong đầy ngưng trọng trước nay chưa từng có, bàn tay đưa về phía dược đỉnh, môi hé mở, khẽ nói: "Đi."
Nháy mắt Hỏa Linh đã đến đáy dược đỉnh, ngọn lửa tỏa ra độ nóng mãnh liệt, từ dưới đáy đốt cháy lên, vây khắp dược đỉnh, ở khoảnh khắc kia, dược đỉnh màu xanh đen bị chiếu lên đỏ rực sáng ngời.
"Thiên Thánh Dược Quả, Bích Căn Đằng Mạn, Tịnh Hóa Thảo, Thanh Linh Thủy Liên..."
Bàn tay duỗi ra, một quả tử tỏa ra hào quang thánh khiết bay vào trong tay của nàng, tinh thần lực bao vây lấy dược quả, ném vào trong dược đỉnh.
"Xuy."
"Xuy xuy."
Độ nóng của ngọn lửa đốt cháy dược đỉnh, bên trong đỉnh quả tử phát ra tiếng nhỏ vụn, không cần trong giây lát, mùi thơm nhàn nhạt từ trong dược đỉnh tỏa ra, khiến cho người ngửi thấy tinh thần đều giật mình.
"Dược quả kia, chẳng lẽ chính là Thiên Thánh Dược Quả thất giai?" An Đức Lâm khiếp sợ trừng to mắt, thật không rõ trên tay Hạ Như Phong sao lại có loại dị bảo thiên tài này, Thiên Thánh Dược Quả ở trong thất giai cũng là tồn tại cao nhất.
"Chẳng lẽ nàng muốn luyện chế đan dược thất phẩm hay sao?" Nhíu mày, trong lòng của An Đức Lâm nhất thời nảy lên một tầng lo lắng.
Nhưng mà ông rất rõ ràng, tinh thần lực của Hạ Như Phong chỉ ở lục giai, sao có thể luyện chế đan dược thất phẩm? Mà trong lục phẩm ông chưa từng nghe nói qua có đan dược gì cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phuong-nghich-thien/2398394/quyen-1-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.