Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Trong bóng đêm, ánh trăng sáng vô biên chiếu khắp sân, một bóng người trèo lên tường, chỉ thấy người nọ mặc hắc y, ánh trăng ngà soi vào khuôn mặt, làm khuôn mặt tuyệt mỹ kia lộ ra sáng bóng nhàn nhạt.
Trong mật thất thô sơ, lão giả ngồi khoanh chân, mày không khỏi nhíu lại, không biết vì sao đêm nay lờ mờ cảm thấy bất an.
Tâm trạng như thế tiếp tục tu luyện cũng không có tác dụng gì, ông đành phải mở hai mắt ra, thở dài, khuôn mặt già nua đầy tang thương, nhưng hai mắt lại như kiếm sắc bén.
Mở cửa mật thất đi ra ngoài, gió đêm mát mẻ thổi vào mặt, tóc hoa râm và áo bào tro cũng ở trong gió khẽ bay.
Bỗng nhiên, một bóng người mơ hồ từ xa bay đến, mũi chân người nọ chạm ở trên ngọn cây, tiếp được lực đạo của ngọn cây nhảy đến trước mặt ông, cho đến khi người nọ hạ xuống, ông mới thấy rõ khuôn mặt của nàng.
"Là ngươi?" Lúc Thương Hải nhìn thấy thiếu nữ kia, trong mắt hiện lên kinh ngạc, tiếp theo đó chính là người đầy sát khí: "Không biết hạ cô nương muộn như vậy vào hoàng cung, là có gì chỉ giáo? Chẳng lẽ là đưa lên cửa để ta giết sao?"
Hạ Như Phong ngẩng đầu lên, ánh trăng soi vào khuôn mặt không chút thay đổi, con ngươi đen lộ tia lạnh nhạt, há miệng nói ra lời cũng tràn đầy sát khí.
"Chỉ giáo thì không dám nhận, ta đến, cũng chỉ là muốn giết ngươi mà thôi."
"Ha ha, thật sự là buồn cười, ngươi cho rằng, chỉ bằng ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phuong-nghich-thien/2398477/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.