Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Thèm nhỏ dãi trong mắt Lý Nhược Nhiên tự nhiên không thể thoát khỏi mắt của mọi người, nhất thời, ánh mắt của vật nhỏ trầm xuống, lóe ra tia lạnh lẽo, chỉ là không đợi hắn có động tác gì, trên trời không, một ánh sáng đỏ bắn xuống, chắn trước mặt Hạ Như Phong, đôi mắt màu xanh kia chứa tia nhiếp người.
Nam tử trước người Hạ Như Phong, mặc một trường bào màu đỏ thẫm, da thịt bóng loáng nhẵn nhụi còn hơn nữ tử, ngũ quan xinh xắn đầy vẻ lo lắng, mắt xanh môi mọng, trong tay cầm một cây thương đỏ, quanh người tỏa ra một hơi thở cường đại âm lãnh, nam tử này như yêu mỵ mang đến cho người ta áp bách hít thở không thông, như thiên hạ này cũng không có ai có thể so sánh với hắn.
Từ sau khi giải quyết Thanh Y trưởng lão kia, yêu quái vẫn chưa vội vàng trở về thế giới triệu hồi thư, mà là vụng trộm ở trên bầu trời đi theo Hạ Như Phong, lần trước vốn hắn đã muốn dạy dỗ nam nhân này, nhưng nhìn thấy người của Tử Minh phủ đến, hắn vốn không hiện thân, mà lúc này, nghe thấy có người nói xấu Hạ Như Phong, với tính khí của hắn sao có thể chịu được?
"Người mắng chửi nữ thần, chết!" Giơ trường thương trong tay lên, áo bào của Yêu Quái nổi lên một ánh sáng đỏ khát máu, hắn nói ra câu này, như là có một trận gió lạnh thổi qua, khiến cho Lý Nhược Nhiên, Lý Hân Hà và đám người hầu phía sau bọn họ đều rùng mình một cái.
Rất lạnh...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-phuong-nghich-thien/2398689/quyen-3-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.