Lý Quân còn có thể có ý định liêu mạng hồi sinh đi đánh một
phen, mà những người phụ trách này, ai nấy đều muốn dựa vào
tổng bộ nghĩ biện pháp, còn mình bó tay chịu trói trước chuyện
này.
Năng lực lệ quỷ khống chế có chênh lệch cao thấp là chuyện rất
bình thường, nhưng tốt xấu gì cũng phải thể hiện chút thái độ
chứt
Tô Viễn cười lạnh đi về phía sương mù, những người khác ở phía
sau nhìn theo hắn, có người trào phúng, có người khinh thường,
cũng có người tò mò. Lúc này Triệu Kiến Quốc vội vàng hô: "Nếu
không giải quyết được sự kiện linh dị này, nhất định phải cứu giáo
sư Vương ra, không nên hy sinh vô íchl"
Trông hắn giống người đi tế mạng không?
Không hiểu sao, trong đầu Tô Viễn lập tức vang lên khúc nhạc
nền: Gió thổi vi vu, Dịch thủy lạnh, tráng sĩ một đi không trở về.
Khoát tay ra hiệu hắn đã rõ, ngay sau đó, bên trong thân thể Tô
Viễn bỗng nhiên tản ra ánh đen nồng đậm đến mức không thể
đánh tan, kéo dài về phía sương mù màu xám xanh bao phủ toàn
bộ thành phố Đại Xương. Đó là quỷ vực?
Quỷ vực màu đen?
Lý Quân thấy thế mí mắt nhảy dựng lên, không hiểu sao cảm
nhận được nguy hiểm.
Một cảnh tượng kinh người đã xảy ral
Trong nháy mắt sương mù màu xám xanh ngăn cản mọi người
tiến vào tiếp xúc với ánh đen, trong nháy mắt sôi trào cuôn cuộn,
phảng phất như đang đối kháng với lực lượng vô hình nào đó,
nhưng quỷ vực đen kịt lại dùng một tư thái cực kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1785624/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.