🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Quân còn có thể có ý định liêu mạng hồi sinh đi đánh một
phen, mà những người phụ trách này, ai nấy đều muốn dựa vào
tổng bộ nghĩ biện pháp, còn mình bó tay chịu trói trước chuyện
này.
Năng lực lệ quỷ khống chế có chênh lệch cao thấp là chuyện rất
bình thường, nhưng tốt xấu gì cũng phải thể hiện chút thái độ
chứt
Tô Viễn cười lạnh đi về phía sương mù, những người khác ở phía
sau nhìn theo hắn, có người trào phúng, có người khinh thường,
cũng có người tò mò. Lúc này Triệu Kiến Quốc vội vàng hô: "Nếu
không giải quyết được sự kiện linh dị này, nhất định phải cứu giáo
sư Vương ra, không nên hy sinh vô íchl"
Trông hắn giống người đi tế mạng không?
Không hiểu sao, trong đầu Tô Viễn lập tức vang lên khúc nhạc
nền: Gió thổi vi vu, Dịch thủy lạnh, tráng sĩ một đi không trở về.
Khoát tay ra hiệu hắn đã rõ, ngay sau đó, bên trong thân thể Tô
Viễn bỗng nhiên tản ra ánh đen nồng đậm đến mức không thể
đánh tan, kéo dài về phía sương mù màu xám xanh bao phủ toàn
bộ thành phố Đại Xương. Đó là quỷ vực?
Quỷ vực màu đen?
Lý Quân thấy thế mí mắt nhảy dựng lên, không hiểu sao cảm
nhận được nguy hiểm.
Một cảnh tượng kinh người đã xảy ral
Trong nháy mắt sương mù màu xám xanh ngăn cản mọi người
tiến vào tiếp xúc với ánh đen, trong nháy mắt sôi trào cuôn cuộn,
phảng phất như đang đối kháng với lực lượng vô hình nào đó,
nhưng quỷ vực đen kịt lại dùng một tư thái cực kỳ ngang ngược
giống như một dã nhân thô bỉ, câm đao trực tiếp đâm vào, xé
rách sương mù ra một vết thương. Sương mù bao phủ thành phố
Đại Xương bị xé rách ra, ngay lập tức, bóng đen chợt lóe, trực
tiếp chui vào trong đó.
"Hắn ta thực sự đi vào rồi? Làm sao hắn làm được?"
Ngay lúc Tô Viễn biểu diễn màn xé rách sương mù màu xanh xám
ở trước mặt mọi người để tiến vào, sắc mặt Lý Quân lập tức thay
đổi, trên người bỗng nhiên hiện lên quỷ hỏa màu xanh.
Đó là quỷ vực của anh ta.
Quỷ hỏa lạnh lẽo, phát ra ánh sáng mở ra quỷ vực, quỷ vực của
quỷ hỏa theo khe nứt Tô Viễn mở ra định cùng hắn xâm nhập vào
trong thành phố Đại Xương.
Nhưng mà sương mù màu xám xanh bị xé rách kia khép lại cực
nhanh, không có khả năng cho anh ta thời gian, ánh sáng màu
xanh của quỷ vực Lý Quân một đầu đụng vào sương mù màu
xám xanh, giống như đụng phải pháo đài không thể phá hủy, căn
bản không làm được giống như Tô Viễn.
Lý Quân thất bại, trình độ quỷ vực của anh ta vẫn còn kém xa,
bởi vậy không cách nào xé mở màn sương mù màu xám xanh
này.
"Hắn ta thực sự đi vào rồi? Làm sao hắn làm được?"
Mọi người trơ mắt nhìn Tô Viễn dễ dàng xé rách ra sương mù
màu xám xanh ngăn cản bọn họ nhiêu ngày, không khỏi trơ mắt
nhìn nhau.
Ai cũng không thể tưởng tượng được thằng nhóc tưởng chừng ba
hoa này lại thật sự có thực lực có thể đột phá sương mù này, như
vậy ngược lại càng làm nổi bật sự vô năng và kiêu ngạo của bọn
họ.
Người ta cuồng vọng kiêu ngạo là bởi vì người ta có năng lực
cuồng vọng và kiêu căng, vậy bọn họ có cái gì?
Bất lực gào thét sao?
"Người ta nói rất đúng, các cậu chính là phế vật, các cậu là người
lớn mà ngay cả một quỷ vực cũng không phá được!”
Người nói lời này cũng là một vị Cảnh sát quốc tế, nhưng mà tuổi
còn rất nhỏ nhìn qua chỉ hơn mười tuổi, có vẻ vẫn là học sinh tiểu
học, nhưng trên mặt lại lộ ra bộ dáng kiêu ngạo khinh thường
chúng sinh.
Cậu tên là Hùng Văn Văn, biệt danh Linh Đồng, năng lực gân như
vô giải, nghe nói cậu ta có thể thông qua quỷ trong thân thể dự
đoán hết thảy chuyện phát sinh trong vòng một giờ tới.
Đương nhiên, loại năng lực này đối với người bình thường cũng
không có tác dụng gì nhiều, nhưng nếu ở trong sự kiện linh dị, có
thể dự đoán được hướng đi của lệ quỷ trong vòng một giờ, hoàn
mỹ hóa giải bất kỳ nguy cơ, nâng cao tỷ lệ sống sót. Ở tổng bộ,
tên nhóc thối này sắp được coi là quốc bảo, được thiên vị bảo vệ,
các loại tài nguyên.
Sự kiện linh dị thành phố Đại Xương lần này rất đặc thù cho nên
tổng bộ đặc biệt điều tới, đáng tiếc là bị ngăn ở ngoài thành,
không giúp đỡ được trong thành phố.
"Tôi nói thật chứ không phải nhằm vào ai đó trong các người, tôi
muốn nói, mấy vị ở đây đều là rác rưởi."
Tuy rằng ở đây có hơn mười ngự quỷ giả, nhưng nghe xong lời
của thăng ranh gấu này, vẻ mặt nhăn lại giống như ăn phải cứt,
nếu không phải niệm trong đầu không được so đo với nó thì đã
đánh cho nó khóc gọi cha gọi mẹ từ sớm rồi rồi.
'Hùng Văn Văn, mày bớt nói vài câu thì người khác cũng không
bảo mày câm đâu!"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.