Lực lượng ngự quỷ giả có hạn, mà lệ quỷ chân chính thì không có
hạn chế, quỷ anh giai đoạn thứ tư tuy rằng không phải là quỷ gốc
nhưng lại có thể thông qua cắn nuốt những quỷ trưởng thành
khác. Cho nên thật ra, quỷ anh này cũng không khác quỷ chân
chính là mấy, đều vô cùng khủng bố.
Mà dựa theo diễn biến của nguyên tác, đám người Dương Gian
đối mặt với lệ quỷ giai đoạn thứ tư kia đã cắn nuốt Diệp Phong,
hơn nữa khống chế sự tồn tại của quỷ thọ y cùng răng quỷ của
Diệp Phong, vô cùng khó đối phó.
Dưới tình huống có ngón tay kia, Dương Gian và Trương Hàn đều
suýt nữa bị lật xe, mà bây giờ không có ngón tay quỷ hạn chế
quỷ anh giai đoạn thứ tư, nếu có thể sống sót chạy thoát cũng đã
xem như hay người cực kỳ may mắn, nói không chừng sẽ có tác
dụng của hào quang nhân vật chính.
Cứ như vậy, cũng có thể giải thích vì sao Thông Dương Gian lại
lật xe.
Hắn thấy đều là trách nhiệm của mình I
Tô Viễn ngượng ngùng gãi gãi đầu nhưng cũng may không ai
nhìn thấy. "Ông coi quỷ vực của ngạ quỷ này là nhà tôi sao? Tôi
muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"
Đầu dây bên kia, Triệu Kiến Quốc nghe xong có chút trợn tròn
mắt, ông ta vội vàng nói: "Cái gì... Ý cậu là sao?"
Tô Viễn nói: "Thật không giấu giếm, mới vừa rồi đột phá tầng quỷ
vực kia đã hao phí toàn bộ công lực của tôi, mà hôm nay lệ quỷ
do tôi khống chế đã xao động không ngừng, nếu không có một
trăm tám mươi cây nến quỷ đỏ, nói không chừng rất nhanh sẽ hôi
sinh. Thật xin lỗi, hiện tại bản thân tôi còn khó bảo toàn, muốn
cứu người thật sự là có lòng nhưng không đủ sức. Cái này mẹ
nó... rõ ràng chính là muốn đòi lợi íchl
Quả nhiên là một người muốn tiền không muốn mạng!
Triệu Kiến Quốc nghe xong nhất thời lộ ra thần sắc dở khóc dở
cười, nhưng đối với yêu cầu tô Viễn đưa ra lại cảm thấy đau răng!
Trăm tám mươi cây nến quỷ, cho dù móc sạch tổng bộ cũng
không gom được!
Đây quả thực là đòi giá trên trời!
Cũng không chỉ có Triệu Kiến Quốc nghe được yêu cầu của Tô
Viễn, những người khác cũng biết, bao gôm cả những người phụ
trách kia, bởi vì đây là đang tổ chức họp khẩn cấp!
Tào Diên Hoa nghe xong sắc mặt cũng xanh mét, nến quỷ chính
là tài nguyên chiến lược cực kỳ quan trọng, cho dù thật sự có
nhiều như vậy cũng không có khả năng toàn bộ đưa cho Tô Viễn!
Những người phụ trách khác nghe xong cũng đau mặt, nến quỷ
chính là thứ tốt, bọn họ cũng muốn!
Lúc này có người nói: "Nếu tổng bộ nguyện ý bỏ ra trăm tám
mươi cây quỷ chúc làm thù lao, cho dù liều mạng tôi cũng sẽ nghĩ
biện pháp giải quyết sự kiện linh dị này!”
'Ha ha Trong phòng họp nhất thời vang lên tiếng cười xùy của
nhóc gấu: "Người lớn đều thích khoác lác, anh tiến được vài
thành phố Đại Xương rồi lại nói!"
Nhất thời sắc mặt người phụ trách Lâm Long tối sâm, hung tợn
trừng mắt nhìn nhóc Gấu một cái, chỉ tiếc không hề có lực uy
hiếp đối với Hùng Văn Văn.
"Im lặng!" Triệu Kiến Quốc khẽ gõ bàn, sau đó tiếp tục cười khổ
nói với đầu dây bên kia: "Nến quỷ là tài nguyên chiến lược, trước
hết không có nhiều như vậy, cho dù có cũng không có khả năng
trực tiếp lấy ra, có thể đổi thành cái khác hay không, như vậy đi!
Tôi hứa với cậu, chỉ cần cậu có thể cứu giáo sư Vương ra, nến
quỷ nhất định sẽ có, những thứ khác cũng có thể bàn đến!"
Tôi tin ông cái khỉ ấy! Cái ông già xấu xal
Đối với lời Triệu Kiến Quốc nói, Tô Viễn cười nhạt, lỡ lão ta cho
hắn một cây nến quỷ trắng thì sao, thứ kia hắn đã đủ rồi, nếu
sống thì cho hắn một cây nến quỷ đỏ, vậy hắn cũng không có lời
gì
Không lẽ Giáo sư Vương không đáng giá sao?
Đây căn bản là xem thường người khác!
Tròng mắt Tô Viễn đảo qua, một kế không thành, lại sinh ra một
kế. "Vậy đi, nếu không lấy ra nhiều quỷ chúc như vậy thì vậy đổ
thành vàng cho tôi đi! Tôi muốn một nửa dự trữ vàng của tổng
bộ, yêu câu này không quá đáng chứ?
Thế này còn không quá đáng?
Nghe yêu cầu của Tô Viễn, Triệu Kiến Quốc chỉ cảm thấy bệnh tim
của mình sắp phát tác.
Mẹ kiếp, cái này đặc còn gọi không quá đáng sao?
Phải biết rằng, dự trữ vàng của tổng bộ, trừ đi những thứ lưu
thông trên thị trường, nhưng tương đương với dự trữ vàng quốc
gia, Tô Viễn há mồm muốn một nửa, đó là một con số cực lớn!
"Phản rồi! Phản rôi! Hắn đang nhân lúc cháy nhà hôi của! Đây là
tống tiên, đây là cưỡng ép!"
Tào Diên Hoa tức giận đến nỗi cả người phát run, ông ta chưa
từng thấy người mặt dày vô sỉ như vậy!
Triệu Kiến Quốc còn đỡ hơn một chút, dù sao cũng đã nói chuyện
với đối phương nên hiểu rõ Tô Viễn, trước tiên thét giá cao, sau
đó mới mặc cả.
"Dự trữ vàng của tổng bộ có tác dụng khác, hơn nữa cũng không
có cách nào lập tức lấy ra nhiêu như vậy...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.