Đối với bọn họ mà nói, thế giới ngự quỷ giả quá xa xôi, biết quá
nhiêu chưa chắc là chuyện tốt.
Biết một ít chuyện phù hợp là đủ rồi.
Lúc Tô Viễn giao thủ với ngự quỷ giả, nhóm người Sử Tiến ở
trong quỷ vực nên không thể nào nhìn thấy một cảnh tượng kia,
bởi vì Tô Viễn cũng không muốn để cho bọn họ nhìn thấy.
Nhưng mà mặc dù như vậy cũng đủ khiến người ta khiếp sợ,
hoàn toàn lật đổ nhận thức, đến tột cùng là thủ đoạn như thế
nào mới có thể làm cho người trong quán bar thoáng cái cũng
không thấy bóng dáng.
"Lão đại, tôi sai rồi."
Trịnh Kiện bỗng nhiên nói như vậy, khiến Sử Tiến khó hiểu.
Cậu ta làm gì mà lại nói vậy?
Sử Tiến kỳ quái nhìn cậu ta, sau đó nghe thấy tiện nhân nói: "Kỳ
thật tôi đã sớm cùng Viễn Tử tư định chung thân, hẹn sau khi tốt
nghiệp liên làm một đôi thần tiên quyến lữ, cậu ấy là gió thì tôi là
cát, quấn quýt đến tận chân trời."
Sử Tiến, Tống Ngữ Thư và Nữ sinh chỉ biết câm nín.
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Tiện nhân, cậu lẳng
lơ vãi, nhưng tôi không thích đi "cửa sau" với cậu đâu. Nếu cậu
còn phá hủy danh tiếng của tôi như thế này, tôi sẽ tuyệt giao với
cậu luôn.
Dứt lời, thân hình Tô Viễn đột ngột xuất hiện trước mặt mấy
người.
"Viễn Tử!"
'Lão Tứt"
"Sư phụt
Vài tiếng ngạc nhiên vui mừng vang lên, nhưng mà luôn có người
phá hư không khí, ví dụ như tiện nhân, chỉ thấy cậu ta nhanh
chóng nhào tới định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1786217/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.