🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Gian chết rồi, Diệp Chân cũng chết rồi.
Mà Tô Viễn đến nay không thấy tăm hơi...
Liễu Tam có thể nói là trơ mắt nhìn thấy một màn này, giờ phút
này, nội tâm tràn ngập sự không cam lòng và đắng chát.
Bởi vì cái chết của hai người và Tô Viễn mất tích mang ý nghĩa
trong trận người và quỷ đối kháng này, nhân loại đã rơi vào thế
yếu.
Thậm chí rất có thể, toàn bộ thế giới sau trận chiến dịch này, có
thể biến thành thế giới do lệ quỷ thống trị. Có thể dự đoán, tiếp
theo, với tính đặc thù của u linh thuyên lớn, e rằng sẽ quét sạch
toàn bộ những nhân vật cấp bậc đội trưởng tổng bộ.
Đến lúc đó, tất cả mọi người chỉ sợ chỉ có thể mệt mỏi, hoặc là
lay lắt sống sót.
Người giấy Liễu Tam giờ phút này vô cùng bi quan nghĩ, từ đầu
đến cuối đều đang nhìn toàn bộ sự việc xảy ra.
Từ việc hai người đối kháng thuyền trưởng thất bại, đến thất bại
bị giết, lại đến cuối cùng không đủ sức xoay chuyển trời đất...
Hiện tại chính mình không còn chút hy vọng nào đáng nói.
So với Liễu Tam bi quan, Hà Nguyệt Liên giờ phút này lại trâm
mặc không nói.
Nàng cũng không biết nên dùng ngôn từ gì để diễn tả tâm tình
lúc này, bởi vì thực tế quá phức tạp.
Thực ra, nàng quả thật có chút toan tính nhỏ.
Sau khi trở thành đội trưởng tổng bộ, biết được rất nhiều bí ẩn
của tổng bộ, cũng rõ ràng biết được địa vị và thực lực của bản
thân bây giờ.
Có khái niệm sáng tỏ, nàng làm sao có thể cam tâm bị trói buộc.
Có thể nói, sau khi điều khiển Quỷ Họa, lẽ ra nàng dù đi tới đâu
cũng có thể muốn làm gì thì làm mới đúng. Nhưng hết lần này tới
lân khác Tô Viễn và Dương Gian giống như hai ngọn núi lớn đè
nặng trên đầu nàng, đến mức nàng thậm chí không dám có ý
nghĩ phản kháng.
Nói thật, nàng không phải là không có chút toan tính, muốn hai
ngọn núi lớn này biến mất khỏi đỉnh đầu, mặc dù bình thường chỉ
là nghĩ thôi.
Chưa từng ngờ tới, kết quả này lại thành hiện thực.
Nếu là bình thường, nàng nhất định sẽ trốn ở nơi không người
vụng trộm vui mừng, nhưng bây giờ lại xuất hiện một kẻ địch còn
đáng sợ hơn cả hai ngọn núi lớn kia. Hơn nữa với lập trường của
đôi bên mà nói, là tuyệt đối không thể hòa giải.
Tô Viễn và Dương Gian ít ra còn có cơ hội giao tiếp, sẽ không quá
đáng ép buộc nàng làm những chuyện mình không muốn làm.
Nhưng quỷ thì sao?
Giống như u linh thuyền trưởng loại tôn tại này, sẽ bỏ qua nàng
sao?
Vì vậy giờ phút này nội tâm Hà Nguyệt Liên vô cùng phức tạp,
không biết nên dùng ngôn từ gì để hình dung.
Lúc này, người giấy Liễu Tam đột nhiên nói:
"Ta đã truyền tin tức về, tổng bộ bên kia đã biết chuyện Dương
Gian và Diệp Chân chết, đối với chuyện này các đội trưởng còn lại
của tổng bộ đã thảo luận một biện pháp, bây giờ đã là tình huống
tồi tệ nhất, nên chuẩn bị liều chết đánh cược một lần.
Đám đội trưởng chuẩn bị rút lui, vì đời sau bôi dưỡng hỏa chủng,
mà tổng bộ đã điều một chiếc máy bay lên đường, trên máy bay
chở pho tượng Tần lão, chẳng mấy chốc sẽ đến.
Pho tượng kia sẽ được nhảy dù xuống, lát nữa chúng ta chỉ cần
phá vỡ pho tượng, là có thể rời đi.
Người giấy Liễu Tam nhìn Hà Nguyệt Liên một cái rồi nói. Hà
Nguyệt Liên nói:
"Vậy là, tổng bộ dự định để Tần lão ứng phó u linh thuyên?”
.Không sai..
Người giấy Liễu Tam không giấu giếm, nói thẳng:
"Bất kể Tô Viễn còn sống hay không, nhưng bây giờ Dương Gian
và Diệp Chân đều đã chết, một mình hắn đối mặt u linh thuyên
trưởng cũng không có nhiều hy vọng, chỉ có thể chọn đánh cược
một lần."
"Ngươi không cân ngăn cản ta, đây là kế hoạch Dương Gian đã
định sẵn từ trước.
Hắn lo lắng sẽ chết trong lúc đối kháng với lệ quỷ, cũng sợ Tô
Viễn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên mới sắp xếp như vậy.
Bởi vì người giấy của ta đủ nhiều, cho dù người giấy này chết,
cũng có thể có người giấy khác truyên đạt mệnh lệnh."
Giọng nói bình tĩnh của Hà Nguyệt Liên từ trong đầu màu đỏ phủ
xuống truyền ra:
"Tùy ngươi, dù sao tình huống cũng sẽ không tệ hơn nữa, cùng
lắm là sau này trong giới linh dị lại thêm một con lệ quỷ danh
hiệu Tần lão mà thôi, đây cũng là chuyện đã sớm dự đoán.
Người giấy Liễu Tam không nói gì thêm, ánh mắt hắn nhìn chằm
chằm vào tình huống trên Quỷ Hồ cách đó không xa. Chỉ còn chờ
pho tượng Tân lão đến.
Giờ phút này.
Quỷ Hồ vốn yên ắng đã bắt đầu xuất hiện dị biến.
Số lượng lệ quỷ đứng trên Quỷ Hồ vốn không nhiều, chỉ có rất ít
lệ quỷ có thể bất chấp ảnh hưởng của Quỷ Hồ đứng trên mặt
nước.
Ngay sau khi đợt tập kích của đám thi thể lít nha lít nhít lên
Dương Gian và Diệp Chân vừa rồi kết thúc, trên Quỷ Hồ lại bắt
đầu lân lượt xuất hiện những thân ảnh quỷ di.
Không còn nghi ngờ gì nữa, những thứ này đều là lệ quỷ yên lặng
trong Quỷ Hồ, chỉ là hiện tại không biết vì sao lại bắt đầu từng cái
thoát khỏi sự trói buộc của Quỷ Hồ.
Chỉ trong chốc lát, trên Quỷ Hồ đã lưa thưa đứng đầy những
người.
Đây là Quỷ Hồ mất kiểm soát rồi sao?
Quả nhiên Tô Viễn cũng xảy ra chuyện rồi...
Trong đầu người giấy Liễu Tam hiện lên ý nghĩ như vậy.
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện không phải.
Đây không phải Quỷ Hồ mất kiểm soát, mà là Quỷ Hồ giờ phút
này đã bị lấp đây, nước hồ âm lãnh không còn cách nào chứa
thêm quá nhiều lệ quỷ, nên lúc này mới xuất hiện hiện tượng như
Vậy.
Những lệ quỷ cấp độ khủng bố không cao tiếp tục yên lặng trong
Quỷ Hồ, còn một số lệ quỷ đã khôi phục, đồng thời có cấp độ
khủng bố rất cao lại mượn cơ hội này thoát ly khỏi Quỷ Hồ.
Hiện tượng như vậy trước kia cũng từng xuất hiện một lần, đó là
lúc xử lý sự kiện Quỷ Hồ.
Nhưng rất nhanh, mọi chuyện có chút thay đổi.
Tô Viễn vốn đã lâu không xuất hiện lúc này lại một lần nữa lộ
diện, thân ảnh hắn từ ulinh thuyền lao ra, lơ lửng trên Quỷ Hồ.
Nhìn thấy hắn lúc này, mắt người giấy Liễu Tam lập tức sáng lên,
nhưng rất nhanh lại tối sâm.
Bây giờ Tô Viễn xuất hiện cũng quá muộn, căn bản không thể
thay đổi được gì.
Trước đó 3 người đối kháng thuyền trưởng còn vô ích, giờ chỉ còn
lại một mình hắn, thì có tác dụng gì nữa chứ?
Mà vừa thoát khỏi u linh thuyền trở vê hiện thực, Tô Viễn lập tức
cảm thấy tình hình không ổn.
Rất nhanh hắn nhìn thấy thi thể của Dương Gian và Diệp Chân,
nhất thời nhíu mày.
Hai người liên thủ mà vẫn bị u linh thuyền đánh bại, đây là điều
hắn không ngờ tới, theo lý mà nói, dù không tốt cũng phải kiên trì
được chứ.
Nhưng may mắn là hắn đã sớm chuẩn bị cho tình huống này.
Nghĩ vậy, Tô Viễn không khỏi ngẩng đầu nhìn về một phía.
Cũng cùng lúc đó, sự xuất hiện của Tô Viễn lập tức thu hút sự
chú ý của thuyên trưởng.
Lúc này thuyền trưởng dừng lại, một đôi mắt tính mịch nhìn chằm
chằm vào hắn.
Ngoài ra, những lệ quỷ đứng trên mặt hồ kia cũng không biết
chịu ảnh hưởng gì, đêu quay cổ lại, đông loạt nhìn về phía Tô
Viễn, hơn nữa động tác lạ thường thống nhất, giống như đã được
huấn luyện. Nhất thời bị vô số con quỷ đồng loạt nhìn chằm
chằm, nếu là người khác e rằng đã sớm chạy trối chết.
Nhưng Tô Viễn không những không sợ hãi, ngược lại còn lộ ra nụ
cười gân như khiêu khích.
Cũng đúng lúc này, một hồi chuông kéo dài vang lên.
Đông đông đồng...
Đây là âm thanh của đông hồ quả lắc, hình như đã đến một thời
điểm nào đó, bắt đầu vang vọng.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: dmca@truyenso.com

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.