Phản ứng của Hà Ngân Nhi nằm ngoài dự liệu của ba vị quốc
vương khởi xướng tập kích.
Mà trong tâm nhìn của bọn hắn, lại không cách nào phát giác Tô
Viễn đã lặng yên tới gần, chỉ là ở sâu trong cảm giác mơ hồ có dự
cảm nguy hiểm.
Duy nhất phát giác được dị thường là một trong số các quốc
vương.
Giờ phút này dường như cảm giác được điều gì đó, gương mặt hư
thối của thuyền trưởng kia hơi chuyển động, ánh mắt tro tàn nhìn
vê phía trước. Mà lúc này Chu Đăng lại thấy Hà Ngân Nhi đã gặp
phải tập kích, vội vàng vận dụng linh dị của bản thân, trực tiếp
đánh cắp một phần linh dị tập kích trên người Hà Ngân Nhi.
Trong khoảnh khắc, tựa như bị thương nặng, sắc mặt chuyển
sang đen sạm, thân thể bị linh dị đáng sợ ăn mòn, cả người
không ngừng nát rữa, tiêu tán.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào ba vị quốc vương
trước mặt.
"Muốn chơi đánh lén? Thật hung ác a, ta chỉ là tiếp nhận một bộ
phận linh dị tập kích thôi mà ta đã thành ra thế này, suýt chết
mất." Vừa nói, da Chu Đăng không ngừng bong ra từng mảng,
từng sợi dây đỏ xuất hiện trên người, những sợi dây đỏ này chảy
ra máu, như máy cắt kim loại chém trên người hắn thành từng
khối hình chữ nhật, đồng thời một mùi hôi thối rữa nát bắt đầu
lan ra.
Chu Đăng trong thoáng chốc đã thay đổi, trở nên xa lạ mà khủng
bố, không giống người, cũng giống một con rối mặc một mảnh
một mảnh da người may lại.
Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tai-khung-bo-song-lai-danh-dau/1954358/chuong-1453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.