“Cậu cho quá nhiều bột giặt,” giọng của hắn nhàn nhạt, Tần Lãm giọng trầm hơn so với những người cùng trang lứa, nghe có vẻ ôn hoà nhã nhặn, giống như một người bạn cùng lớp đầy kiên nhẫn.
Hắn vắt nước rồi lau toàn bộ tủ quần áo vài lần, sau đó đổi chậu nước rồi lại lau thêm vài lần.
Dì Lý thu dọn vệ sinh một cách thỏa đáng, mắt thấy đã hơn bốn giờ, Dư Hi Dương tiễn bà xuống lầu.
Khi cậu ra khỏi thang máy, dì Lý kéo cậu sang một bên nói, “Dương Dương, dì thấy điều kiện chỗ ở thực sự không tốt lắm, ngay cả giường cũng nhỏ như vậy, nếu không dì cùng bà chủ quay lại đổi thành phòng hai người, dù sao vốn chính là an bài bên kia cho con.”
Ở những trường học như thế này, ký túc xá tự nhiên được phân thành các cấp bậc, không chỉ có phòng đôi, mà còn có cả phòng đơn sang trọng. Ban đầu, cha cậu đã an bài cho cậu ở một mình một phòng.
Nhưng tính tình của cậu lại không muốn sống một mình, phòng hai người vẫn cảm thấy có ít người, phòng bốn người đủ náo nhiệt, chỉ là ký túc xá bình thường mà các loại thiết bị sinh hoạt cũng rất đầy đủ.
Quảng cáo
REPORT THIS AD
Dư Dịch Dương không cảm thấy gì, “Con thấy là khá tốt rồi, dì đừng lo lắng nhiều, khi về cũng đừng nói gì với mẹ con.”
“Kia…”, dì Lý miễn cưỡng nói, “Nếu có gì không quen con nhớ nói. “
Dư Hi Dương:”Không vấn đề, dì mau về đi thôi. “
“A, dì thấy đám đồng học nhỏ đó cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-the-nhung-la-cai-o/457538/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.