Hai người hôn rất lâu, sau đó mới cùng nhau ngồi xuống ăn cơm.
Chu Thanh Hạo nói hắn chỉ làm vài món đơn giản, nhưng thực tế thì đồ ăn lại vô cùng phong phú.
Bất quá, lượng đồ ăn đều không nhiều, có lẽ là sợ lãng phí.
Hôm nay Cố Quân Thiên cực kỳ bận rộn, giữa trưa cũng không có thời gian tìm chỗ ăn cơm, chỉ ăn tạm chút bánh ngọt và sữa bò quản gia đặt trong xe, lúc này đã đói đến mức dạ dày cồn cào.
Hắn há mồm lớn, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Chu Thanh Hạo cả ngày hôm nay nằm nghỉ, vốn không có cảm giác đói, nhưng thấy Cố Quân Thiên ăn đến mức ngon lành như thế, hắn cũng ăn thêm một chút.
Trong lúc ăn, hắn còn đưa tay qua nhéo cánh tay Cố Quân Thiên.
Tiểu tình nhân này của hắn chắc là chưa từng rèn luyện chuyên sâu, nhưng trên cánh tay vẫn có khá nhiều cơ bắp, nhéo lên cảm giác rất tốt.
Bất quá, hắn kỳ thật cũng không quan tâm Cố Quân Thiên có cơ bắp hay không, đơn giản chỉ là muốn thân cận với Cố Quân Thiên nhiều một chút.
Hắn thích chạm vào làn da của Cố Quân Thiên.
Chu Thanh Hạo chắc chắn bản thân không mắc chứng "nghiện da thịt", nhưng từ sau khi gặp Cố Quân Thiên, biểu hiện của hắn y như người mắc chứng đó vậy.
Chỉ một cánh tay thôi mà hắn đã yêu thích không buông, cứ muốn nhéo mãi, lại còn muốn ôm ấp thân mật.
Cố Quân Thiên ăn rất nhiều, liếc mắt nhìn cánh tay trái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thuc-su-chi-muon-phat-trien-su-nghiep/2796741/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.