Cố Quân Thiên có chút hoài nghi cuộc đời mình.
Hắn cảm thấy bản thân không nên trở thành loại "lão cầm thú" vừa gặp đã yêu một thiếu niên lông tơ còn xanh như Chu Thanh Hạo.
Cho dù thật sự muốn "trâu già gặm cỏ non", cũng không thể theo kiểu ăn sống nuốt tươi thế này được!
Hắn bao nhiêu tuổi rồi chứ? Chu Thanh Hạo còn gọi hắn là nghĩa phụ cơ mà!
Bất quá gương mặt này của hắn, cũng không phải là không có khả năng cứu vãn. Chờ sau khi hắn bắt đầu tu luyện, là có thể cải lão hoàn đồng, đến lúc đó, tuổi tác giữa hắn và Chu Thanh Hạo chênh lệch cũng chẳng còn là vấn đề gì lớn......
Khoan đã, hắn đang nghĩ cái quái gì vậy?
Cố Quân Thiên hít sâu một hơi, cố gắng gạt bỏ mấy suy nghĩ kỳ lạ trong đầu.
Linh khí khôi phục đã trôi qua mười lăm năm.
Ở quốc gia mà hắn đang sống, bởi vì có người của Yêu Quản Cục không ngại hy sinh giữ gìn trật tự, cuộc sống của người thường vẫn xem như yên ổn, không bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng bởi yêu ma hoành hành.
Thế nhưng, ở một số quốc gia khác, từ khi linh khí mới sống lại đã rơi vào hỗn loạn nghiêm trọng, hiện tại lại càng là nơi giáo phái nổi lên san sát, sinh linh lầm than, máu chảy thành sông.
Theo cốt truyện ban đầu, vì nguyên chủ hại chết Chu Thanh Hạo nên đất nước của bọn họ không còn ai đủ sức chống lại Yêu Vương và Quỷ Vương, cuối cùng dẫn đến diệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thuc-su-chi-muon-phat-trien-su-nghiep/2796826/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.