Không có người tới rửa sạch, nhưng mà, hiện trường cũng đã bị quét sạch, điều này khiến Andrew nhớ đến khí kỳ lạ làm người khó chịu kia.
Hơi thở khó chịu như vậy, cái này làm cho hắn nghĩ đến Trùng tộc.
Nhưng lại cùng Trùng tộc cảm giác không giống nhau.
Andrew đánh hơi nhẹ, vòng quanh toàn bộ phạm vi Mạt La một vòng.
Hắn đi, Tô Ngọc Tuyền cũng đi theo cảm giác, cậu cùng vai chính có thể nói là thiên địch, giao thủ nhiều kiếp như thế, Tô Ngọc Tuyền tự nhiên có thể rất rõ ràng biết tàn khí lưu lại nơi này.
Khí vị đầu tiên là bá đạo xông vào mũi miệng, mang theo hương khí nùng liệt mà mê hoặc, chờ ngươi đến bắt giữ, khí vị chậm rãi tan đi, chỉ để lại hương thơm nhẹ và hương trái cây ngọt ngào, mạnh mẽ nhưng không thể tách rời, gợi cảm và khó che giấu.
Đây là điều mà Tô Ngọc Tuyền ngẫu nhiên nghe được một người dẫn đường mô tả, tóm lại, mùi này có sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với những người dẫn đường cường đại đó.
Đặc biệt là trên chiến trường, những người đó cho rằng, có Mặc Nhan tồn tại, khí vị kia có thể duy trì tỉnh táo của bọn họ trên chiến trường và duy trì sức chiến đấu xuất sắc.
Tô Ngọc Tuyền tổng kết những gì họ nói, đó hẳn là khí vị kia làm cho bọn họ tùy thời muốn ở trước mặt vai chính Mặc Nhan kia biểu hiện chính mình, bày ra chính mình, sau đó đấu tranh anh dũng thập phần phấn khởi.
Mà hiện tại.
Tô Ngọc Tuyền liếc mắt nhìn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tro-thanh-nhan-ngu-trong-long-ban-tay-cua-lao-dai/61688/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.