"Kỳ thật cho tới nay, ta đều chú ý nhất cử nhất động của ngươi!"
Thẩm Bạch duỗi tay chụp bay những oan hồn đang tiến lại gần, nhưng oan hồn quá nhiều, hắn vỗ rớt một cái, lại bay lên tới một cái, hơn nữa mỗi người đều xấu, xấu chết!!
"Mặc Hiên, Hiên Hiên, mấy năm nay ta vẫn luôn làm bạn ở bên người ngươi, ta quên không được lời cha ngươi phó thác, quên không được lời nương ngươi dặn dò, Hiên Hiên, ta biết ngươi ba tuổi đập rớt răng cửa chính mình, ngươi năm tuổi còn đái dầm, bảy tuổi nhìn lén Thúy Hoa cách vách tắm rửa, chín tuổi bị hàng xóm Nhị Cẩu Tử cưỡng hôn một cái lên mặt, mười một tuổi ngươi giấu nương trộm tu luyện*, mười ba tuổi ngươi đã Trúc Cơ, mười bốn tuổi tham gia tông nội đại bỉ, mười lăm tuổi được thái gia gia tự mình dạy dỗ, mười bảy tuổi nhập ma, Hiên Hiên!!"
Đoạn này mình xàm(o′┏▽┓`o)
Thẩm Bạch chạy tới chỗ Mặc Hiên, đáng tiếc chân hắn không có sức lực, thời điểm chạy, chân mềm nhũn, trực tiếp nhào tới.
Sau đó, Thẩm Bạch ôm chặt lấy đùi Mặc Hiên.
"Hiên Hiên, ta thật sự rất hữu dụng!"
Huyết sắc nơi khóe mắt Mặc Hiên ảm đạm đi một ít, nhìn chằm chằm Thẩm Bạch, bốn phía oan hồn run bần bật, không dám tới gần.
Thẩm Bạch nuốt nước miếng, nói thật, có thể hồi tưởng nhiều như vậy về chuyện cũ thời thơ ấu của Mặc Hiên, thật đúng là may mắn, Mặc Hiên người này thật khó mà nói, hắn không tính là người tốt, đại gian đại ác lại ngẫu nhiên làm chuyện tốt, làm một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-bo-cot-truyen-lai-bang-roi/1902332/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.