Ichiro Muto nhìn Tần Lăng Thường, sắc mặt âm trầm nói: “Cô Tần thật sự muốn mặc cho cấp dưới ra tay sao? Điều này tương đương với việc tuyên chiến với Thương hội Đông Nhật chúng tôi đấy!”
Gương mặt hoàn hảo không tỳ vết của Tần Lăng Thường phủ đầy băng sương.
Cô ấy lạnh lùng nhìn Ichiro Muto nói: “Phương Vỹ Huyền không phải cấp dưới của tôi.
Ngoài ra, đúng là cấp dưới ra tay trước.
”
Sắc mặt Ichiro Muto vô cùng u ám, rồi ông ta chợt nở nụ cười.
“Được rồi! Nếu cô Tần không cho Thương hội Đông Nhật chúng tôi thể diện, vậy thì đừng trách sao hôm nay Thương hội Đông Nhật chúng tôi lại giữ mấy người lại!”
Ichiro Muto nhìn võ sĩ xung quanh, giận giữ quát một tiếng với ngôn ngữ của đất nước bọn họ.
Năm võ sĩ cùng đồng loạt xông tới chỗ Phương Vỹ Huyền.
Phương Vỹ Huyền cầm thanh trường kiếm trong tay, lưỡi kiếm giống như đang chấn động mà khẽ phát ra một trận âm thanh ong ong.
Năm võ sĩ hai tay cầm chuôi kiếm, chém về phía Phương Vỹ Huyền.
Phương Vỹ Huyền đứng im, một tay cầm kiếm rạch một đường ở phía trước.
“Soạt!”
Lưỡi kiếm xẹt qua không trung, phát ra tiếng xé gió sắc bén.
Một đạo kiếm khí như trăng lưỡi liềm xuất hiện, chém thẳng vào hai tên võ sĩ bên trái.
Đối mặt với đạo kiếm khí này, hai tên võ sĩ biến sắc nâng trường kiếm lên tính dùng lưỡi kiếm để ngăn cản một đòn này.
“Keng!”
Nhưng không ai trong bọn họ ngờ tới, trong chớp mắt khi kiếm khí chạm vào lưỡi kiếm thì lưỡi kiếm lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-luyen-da-5000-nam/2354252/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.