Cung Sương Hàn, trên sân tập võ.
Phương Vỹ Huyền đứng cách Tô Diêu Lăng không xa.
Mà xung quanh Tô Diêu Lăng, ở vị trí một trăm mét phía trước đang bày một tảng đá lớn cao hơn mười mét.
Kích thước của tảng đá này tương đối lớn, sức nặng ít cũng phải hơn trăm tấn.
Đây là một tảng đá lớn mà Phương Vỹ Huyền cố ý lên vùng núi gần đây tìm xuống để làm thí nghiệm.
Trên sân tập võ, trừ Phương Vỹ Huyền và Tô Diêu Lăng ra thì còn gần trăm học sinh của cung Sương Hàn đứng phía sau nữa.
Vẻ mặt bọn họ hưng phấn nhìn Tô Diêu Lăng chằm chằm.
“Chuẩn bị xong chưa?” Phương Vỹ Huyền nhìn Tô Diêu Lăng rồi hỏi.
Tô Diêu Lăng nhẹ nhàng gật đầu rồi đeo chiếc nhẫn Không Linh màu vàng sẫm vào ngón giữa tay phải.
“Xoẹt!”
Trong khoảnh khắc khi chiếc nhẫn được đeo vào, bề ngoài vốn đang u ám của chiếc nhẫn nhanh chóng tỏa sáng.
Tô Diêu Lăng liếc nhìn Phương Vỹ Huyền một cái rồi xoay người nhìn về tảng đá lớn ở phía xa.
Sau đó cô ấy nắm chặt tay lại, đánh mạnh một đấm về phía tảng đá lớn kia!
“Rắc rắc!”
Phía trước nắm đấm của cô ấy nhanh chóng xuất hiện một mảng lớn như thủy tinh trong suốt vỡ vụn ra những vết nứt thật nhỏ!
“Ồ!”
Các học sinh phía sau phát lên những tiếng hô ngạc nhiên.
“Ầm!”
Cùng lúc đó, tảng đá lớn cách đó cả trăm mét ầm ầm nổ tung!
Một đống bụi bặm bắn tung tóe, đá vụn văng ra bốn phía!
Một lúc sau bụi mới tản đi.
Tảng đá lớn cao hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-luyen-da-5000-nam/2354296/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.