Ánh sáng lạnh xẹt qua không trung, tốc độ cực nhanh.
Tô Diêu Lăng ở bên cạnh thay đổi sắc mặt.
Cô ấy không nghĩ tới, thế mà vào lúc này lại có ám khí đánh tới.
"Vụt!"
Lúc này, Phương Vỹ Huyền đưa tay phải ra, nhẹ nhàng nắm lưỡi dao trong tay
"Rặc rặc!"
Phương Vỹ Huyền nắm chặt tay phải, phi đao vô cùng sắc bén, cứ bị bóp vỡ vụn như vậy, rơi xuống đất.
Phương Vỹ Huyền quay đầu, nhìn ra đằng sau cây cổ thụ.
Mấy bóng dáng đi ra từ phía sau cây.
"Đề phòng!" Tô Diêu Lăng dặn dò học trò sau lưng, đồng thời khí thế trên người bộc phát, khuôn mặt lạnh lùng.
Đối phương có tất cả mười người, cầm đầu là một gã đàn ông trung niên râu ria, tu vi đạt đến cảnh giới Võ Tôn.
Song Cực môn?
Sau khi thấy rõ ràng mặt mũi của đối phương, Tô Diêu Lăng nhíu chặt mày, lạnh giọng mở miệng nói: "Chưởng môn Tả, vì sao vô cớ ra tay với chúng tôi?"
Tả Tất Thịnh nhìn thoáng qua mấy xác chết trước người Tô Diêu Lăng, ánh mắt lạnh như băng nói: "Cung Sương Hàn các người sát hại những đạo hữu tông môn khác, chuyện không có tính người như thế, tất nhiên Song Cực môn chúng tôi không thể ngồi nhìn mặc kệ!"
Tô Diêu Lăng sững sờ, lập tức hiểu đối phương đã hiểu lầm.
"Chưởng môn Tả, ông đã hiểu lầm, những người này chết không liên quan gì đến chúng tôi.
Chúng tôi cũng đúng lúc mới phát hiện bọn họ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử..." Tô Diêu Lăng giải thích nói.
Tả Tất Thịnh híp mắt mắt nhìn Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-luyen-da-5000-nam/2354369/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.