EDIT: zl_wing⨳⨳⨳⨳⨳⨳- Kim Dương Quả! - Long Tu Thảo! Chu Phụng tự mình xử lý hết những dược liệu trước mắt này.
Thời gian sau đó có thể hoạt động tự do.
Ở Dược Tháp so sánh với hoàn cảnh tàn khốc của nội môn Tam Cổ môn, có vẻ có chút ôn hòa.
Bởi vì ở chỗ này trên cơ bản không có áp lực gì, chỉ cần làm xong công việc Viên đan sư phân phó.
Tiếp theo hắn đi làm gì, về cơ bản đều không có ai quan tâm đến hắn.
Hơn nữa ở Dược Tháp, còn có một tàng thư thất nhỏ, bên trong có rất nhiều sách về luyện đan, dược lý, dược liệu v.
v.
Những thứ này toàn bộ đều là cơ sở luyện đan, mỗi một học đồ ở Dược Tháp đều bì trở thành luyện đan sư mà đến.
Cho nên nơi đó cũng là nơi náo nhiệt nhất của Dược Tháp.
Chu Phụng cảm giác nơi này chính là một thiên đường tị nạn cực tốt của Tam Cổ môn, những người tu hành tư chất không được tốt lắm, tới nơi này là thích hợp nhất.
Chỉ là nếu như muốn một mực ở lại Dược Tháp, là một chuyện vô cùng khó khăn.
Bởi vì cứ cách một năm, Viên đan sư đều kiểm tra tất cả học đồ.
Xem có ai có tư chất trở thành luyện đan sư, nếu như ngươi ba năm liên tiếp không đạt tiêu chuẩn, vậy thì chỉ có thể rời khỏi Dược Tháp.
Nghe một ít học đồ cũ, Viên đan sư dường như đã tìm đồ đệ mười mấy năm.
Muốn kế thừa chính mình y bát.
Nhưng cuối cùng chỉ tìm được một Mạc sư huynh, miễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-bang-ky-nang-bi-dong/2673617/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.