So với tàu chở lương thực và quặng thông thường, tàu vận tải linh Mễ bởi vì 
có thêm một khoang tàu đặc biệt đảm bảo linh tính của Linh Mễ không bị mất 
đi, bởi vậy giá cả cao hơn một chút. 
Đương nhiên, giá cả có cao thế nào, cũng sẽ không cao hơn thuyền vận nô, 
điểm này đạo hữu xin hãy yên tâm.” 
“Không biết tàu vận tải Linh mễ của ngươi được bán như thế nào?” 
“Các loại hình khác nhau có giá khác nhau, mô hình thấp nhất, năm trăm 
năm mươi linh thạch một tàu.” 
Dương Kế Nghiệp cười tủm tỉm nói. 
Trần Đạo Huyền gật gật đầu: ”Giá cả này rẻ hơn thuyền vận nô nhiều, loại 
hình cụ thể có gì?” 
“Dòng thuyền Dương thị của chúng ta có ba loại tàu vận tải Linh Mễ là 
Thiên Thạch, Vạn Thạch và Thập Vạn thạch.” 
Thiên Thạch Linh Mễ nghe có vẻ rất nhiều, trên thực tế cũng không có bao 
nhiêu. 
Linh Mễ hoàn toàn bất đồng với lương thực bình thường. 
Lấy gạo ngọc tinh được trồng rộng rãi nhất phủ Quảng An mà nói, loại gạo 
linh mễ này hạt gạo cực lớn, kết cấu đầy đặn, mỗi viên đều to bằng nửa cái nắm 
tay của trẻ sơ sinh, nặng tới nửa cân. 
Ngoại trừ tu sĩ, người bình thường căn bản không có phúc tiêu thụ. 
Thiên Thạch Ngọc Tinh Gạo đổi lại, chính là 12 vạn cân. 
Dựa theo giá thị trường của Quảng An phủ, một trăm cân gạo ngọc tinh đại 
khái cần năm viên linh thạch. 
12 vạn cân ngọc tinh gạo, cần phải tốn 6000 linh thạch mới có thể mua được. 
Nói cách khác, cho dù là loại thuyền vận 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1420304/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.