m Thứu chân nhân hít sâu một hơi, chắp tay nói:
- Nếu vãn bối nói bí mật này cho tiền bối, liệu có thể đổi được một con
đường sống không?
Nói xong, gã ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Trần Đạo Huyền không chớp
mắt.
Trần Đạo Huyền mặt không đổi sắc nhìn gã, lạnh nhạt nói:
- Ngươi cảm thấy, bây giờ ngươi có tư cách nói chuyện điều kiện với ta sao?
Nghe vậy, mi tâm của m Thứu chân nhân điên cuồng nhảy lên.
Gã nhìn chằm chằm Trần Đạo Huyền, mấy lần muốn xuất thủ, nhưng tâm
linh điên cuồng cảnh báo, nói cho gã biết làm như vậy kết cục chỉ có một con
đường chết.
Cuối cùng.
m Thứu chân nhân vô lực buông hai tay xuống, cúi đầu nói:
- Ta nói...
Khóe miệng của Trần Đạo Huyền lộ ra một nụ cười.
Sau nửa tách trà.
Trần Đạo Huyền vuốt ve một khối ngọc phù màu trắng không trọn vẹn, nhíu
mày nói:
- Ý của ngươi là, ở Trấn Nam Quan ngươi có thể sớm đào thoát là dựa vào
ngọc phù này?
- Chính xác.
m Thứu chân nhân gật gật đầu:
- Chẳng qua dường như ngọc phù này bị hao tổn nghiêm trọng, lúc được lúc
không, nhưng chỉ cần nó phát ra cảnh báo cho ta thì chắc chắn chuyện đó có
liên quan đến sinh tử của ta. Ta tu hành đến nay, nhiều lần đều dựa vào nó để
thoát khỏi tử cục.
- Ồ?
Trần Đạo Huyền nghe nói như vậy, hứng thú ngắm nghía cái ngọc phù này.
Dựa theo cách nói của m Thứu chân nhân, thì ngọc phù này chính là vật trợ
giúp tăng cường cảnh báo tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500527/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.