🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Như này còn không chết!
Bên trong cung điện tàng bảo, một thân ảnh màu trắng chậm rãi đi ra, trên
mặt tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Trong khi đó.
Trong Kim Nguyên tiên thành, ba luồng khí thế cường đại chợt dâng lên từ
ba phương hướng trong thành, dùng tốc độ cực nhanh chạy tới hướng Xích
Viêm tiên phủ.
Trong đó, luồng khí thế ở hướng tây bắc là khủng bố nhất.
Mặc dù lấy thực lực của Trần Đạo Huyền cũng không khỏi nhìn qua hướng
tây bắc.
Khoảnh khắc này.
Kim Nguyên tiên thành vốn ồn ào náo nhiệt, dưới sự trấn áp của ba khí thế
khủng bố này, dần dần trở nên an tĩnh.
Tu sĩ đê giai tuy rằng không ý thức được đã xảy ra chuyện gì, nhưng cảm
giác khủng hoảng như tận thế này vẫn làm cho bọn họ không dám ồn ào chút
nào.
Về phần hai người Kim Thần Anh và Tử Lăng đang ở trong trung tâm bão
táp càng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.
Nhất là Kim Thần Anh, là một tu sĩ Kim Đan tầng chín, khi nghe được chiến
tích kinh người của Trần Đạo Huyền, y sinh lòng kính nể đồng thời trong lòng
cũng sinh ra vài phần cảm giác của tu sĩ Nguyên Anh bất quá như thế.
Trên thực tế không chỉ là y, rất nhiều tu sĩ Kim Đan sau khi nghe nói chiến
tích kinh thiên Trần Đạo Huyền lấy tu vi Kim Đan sơ kỳ nghịch trảm Minh
Hoàng chân quân, sẽ sinh ra ý nghĩ tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng chỉ như thế
mà thôi.
Đây là bản tính của con người, họ sẽ luôn bất giác cho rằng đối thủ của Trần
Đạo Huyền quá yếu mà không phải bản thân Trần Đạo Huyền quá mạnh.
Kim Thần Anh cũng vậy.
Chính vì loại tâm tính này, sau khi y đoán ra thân phận của Trần Đạo Huyền,
tuy rằng tự cho là thực lực của mình so ra kém đối phương nhưng vẫn có thể nói
chuyện trước mặt hắn.
Nếu y biết thực lực song phương chênh lệch lớn như vậy, phỏng chừng rất
khó nói chuyện thuận lợi ở trước mặt Trần Đạo Huyền.
Tình huống trước mắt, chính là như vậy.
Kim Thần Anh sau khi cảm nhận được ba luồng khí thế khủng bố chí cực
truyền đến từ chân trời, hận không thể tìm một khe hở an toàn chui vào để tránh
ế
né uy thế huy hoàng này.
Mà đây chỉ là kết quả của ba Nguyên Anh chân quân tập trung đại bộ phận
khí thế ở trên người Trần Đạo Huyền.
Kim Thần Anh thậm chí hoài nghi, nếu đối phương tập trung khí thế lên
người y, y có dũng khí ra tay với ba Nguyên Anh chân quân hay không.
Về phần Tử Lăng ở một bên.
Từ thân thể mềm mại run rẩy của nàng, có thể nhìn ra trạng thái của nàng lúc
này.
Chẳng qua Kim Thần Anh có chút kinh ngạc. Một tu sĩ Tử Phủ tầng chín lại
có thể đứng thẳng dưới khí thế của tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Chỉ dựa vào điểm này, thực lực chân thật của Tử Lăng tuyệt đối xem như là
một người đứng đầu trong tu sĩ Tử Phủ.
- Đát, đát, đát.....
Trần Đạo Huyền bước từng bước một, chậm rãi từ trong cung điện đi ra.
Theo bước chân của hắn cách Kim Thần Anh và Tử Lăng càng ngày càng
gần, áp lực trên người hai người cũng càng ngày càng nhỏ.
- Hô! Hô! Hô!
Lúc này, khuôn mặt trắng bệch của Tử Lăng mới rốt cục có cơ hội thở dốc.
Thở dốc vài ngụm, trong ánh mắt Tử Lăng nhìn về phía Trần Đạo Huyền mơ
hồ toát ra một tia cảm kích.
Ánh mắt Kim Thần Anh nhìn về phía Trần Đạo Huyền thì phức tạp hơn một
chút, có khâm phục, có ghen tị, cũng có hổ thẹn.
Y khâm phục và ghen tị Trần Đạo Huyền là tu sĩ Kim Đan lại có thực lực
nghịch thiên như thế, hổ thẹn vì cả hai người là quan hệ hợp tác, nhưng trên
thực tế y căn bản không giúp được gì.
Trong trận chiến này, y hoàn toàn có một người ngoài cuộc, không, Kim
Trần Anh hoài nghi, trận chiến này vừa bắt đầu, y thậm chí không có cơ hội
đứng gần.
Điều này chắc chắn làm cho y trời sinh tính kiêu ngạo khó có thể chấp nhận
được.
Nhưng dù khó chấp nhận hơn, sự thật là sự thật.
Trần Đạo Huyền dù đi qua bên cạnh y, gánh vác tất cả áp lực, nhưng ánh mắt
lại không liếc nhìn y và Tử Lăng một cái nào.
Tại thời điểm này.
Toàn bộ tâm thần của Trần Đạo Huyền đều tập trung ở ba vị Nguyên Anh
chân quân nhanh chóng chạy tới, nhất là trên người tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ
của Thanh Vi đạo phái kia.
ầ ề ấ ố
Làm cho Trần Đạo Huyền cảm thấy ngoài ý muốn chính là vị Nguyên Anh
hậu kỳ chân quân này lại là một vị nữ tu.
Căn cứ vào tình báo Trần Đạo Huyền biết được trước đó, tu sĩ Nguyên Anh
trong Thanh Vi đạo phái, nữ tu chiếm tỷ lệ cực thấp, ước chừng chưa đến một
thành.
Về phần nữ tu tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, số lượng càng ít hơn, theo hắn biết,
toàn bộ Thanh Vi đạo phái cũng chỉ có ba vị nữ tu đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ.
Mà người nổi danh nhất, không thể nghi ngờ là U Nguyệt cung chủ của
Thanh Vi đạo phái rồi.
Từ danh hào có thể nhìn ra, U Nguyệt cung chủ này chính là tồn tại cùng cấp
bậc với điện chủ của Thất Điện tại Càn Nguyên Kiếm Tông.
Chân quân đứng đầu!
Giờ phút này, trong lòng Trần Đạo Huyền chỉ có âm thầm cầu nguyện người
này không phải là U Nguyệt cung chủ mà là người khác.
Nếu không, trận chiến hôm nay, sợ là kết quả không thể đoán trước.
......
- Rầm rầm!
Xa xa, bị một kiếm của Trần Đạo Huyền bổ bay ra ngoài, Kim Nguyên chân
quân mặc linh giáp huyền sắc đứng lên từ phế tích cung điện, chậm rãi bay lên
không trung.
Ba vị Nguyên Anh chân quân của Thanh Vi đạo phái khác cũng vừa vặn
chạy tới, bốn người lăng không mà đứng, mơ hồ triển khai thế bao vây Trần
Đạo Huyền.
- Cung chủ!
Sau khi Kim Nguyên chân quân bay lên, không nhìn Trần Đạo Huyền nữa
mà là trước tiên hơi khom người với nữ tu Nguyên Anh hậu kỳ cách đó không
xa.
Bên dưới.
Trần Đạo Huyền nghe được tiếng cung chủ trong miệng Kim Nguyên chân
quân, trong lòng chợt nặng nề.
Trong Thanh Vi đạo phái, nữ tu Nguyên Anh hậu kỳ có thể được Kim
Nguyên chân quân xưng là cung chủ cũng chỉ có một người, cung chủ U
Nguyệt Cung!
Nghĩ đến đây, tim của Trần Đạo Huyền dần dần chìm xuống.
Hắn nhận ra, những rắc rối mà hắn gặp phải lớn hơn nhiều so với hắn mong
đợi, lớn hơn rất rất nhiều.
Một chân quân đứng đầu cấp điện chủ Càn Nguyên Kiếm Tông, ba vị tu sĩ
Nguyên Anh trung kỳ.
ề ầ ề
Mà nhìn từ bề ngoài, Trần Đạo Huyền chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ. Thực
lực của cả hai bên không cân bằng đến nghiêm trọng.
U Nguyệt cung chủ mặc đạo bào trang nghiêm hoa lệ, trên đạo bào phác họa
từng đạo trận văn, vẻn vẹn chỉ đơn giản đứng ở đó đã tản mát ra một cỗ khí thế
bức người.
- Tông chủ quả nhiên đoán chuyện như thần, chỉ là không nghĩ tới, Càn
Nguyên Kiếm Tông lại phái ngươi tới đánh lén hậu cần tiên thành của Huyền
Thanh đạo minh ta.
U Nguyệt cung chủ thanh lãnh nói:
- Trần Đạo Huyền, bổn cung niệm ngươi thiên tư tung hoành, nếu cứ như
vậy đầu hàng Huyền Thanh Đạo Minh ta, bổn cung có thể thay ngươi cầu tình
với minh chủ, tha cho ngươi một mạng, như thế nào?
- Tha ta một mạng?
Trần Đạo Huyền cười nói:
- Thi cốt Minh Hoàng chân quân còn chưa lạnh, ngươi làm như vậy, không
khỏi làm cho đệ tử Thanh Vi đạo phái lạnh lòng đi??
Nghe được câu trào phúng này, khuôn mặt trong sáng lạnh lùng của U
Nguyệt cung chủ nhất thời phủ đầy hàn sương, nàng gằn từng chữ nói:
- Trần Đạo Huyền, nếu ngươi muốn muốn chết, thì bổn cung sẽ thành toàn
cho ngươi!
Một bên, Kim Nguyên chân quân nghe được lời này, vội vàng chắp tay nói:
- Cung chủ bớt giận, nếu đại chiến trong thành, ta sợ...
Nghe vậy, U Nguyệt cung chủ liếc Kim Nguyên tiên thành một cái, hướng
ba người gật đầu nói:
- Các ngươi dùng đạo vực pháp khí gia cố phiến không vực này.
- Tuân theo pháp chỉ của cung chủ

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.