- Cái này...
Kim Thần Anh thấy Trần Đạo Huyền cứ như vậy ngồi ở chỗ này phá giải
trận pháp.
Lâm trận tìm hiểu, như này có gì khác với thiên phương dạ đàm?
Nhìn thấy Kim Thần Anh gấp gáp giống như kiến trên chảo nóng, Trần Đạo
Huyền truyền âm nói:
- Thay vì sốt ruột không bằng đạo hữu giúp ta điều đi hạ nhân Xích Viêm
tiên phủ, đừng để người ngoài quấy rầy ta.
Nghe vậy, vẻ mặt Kim Thần Anh giãy dụa.
Một lúc lâu sau, hắn mới hít sâu một hơi, gật đầu nói:
- Tốt! Nếu đạo hữu có lòng tin, ta liền đặt cược toàn bộ lên người đạo hữu!
Trần Đạo Huyền liếc hắn một cái, chợt quay đầu, không nói nữa.
Kim Thần Anh cũng là người quả quyết, sau khi đưa ra quyết định, lập tức
rời khỏi nơi này, vì Trần Đạo Huyền điều hạ nhân Xích Viêm tiên phủ ra ngoài.
Về phần Kim Nguyên chân quân đang bế quan cũng không phải hắn có thể
khống chế.
Sau khi Kim Thần Anh rời đi, trong phạm vi vài dặm chỉ có một mình Trần
Đạo Huyền ngồi xếp bằng ở đây.
Nhìn như hắn ngốc nghếch ngồi ở chỗ này, trên thực tế, giờ phút này ngôi
sao ngộ tính trong thức hải của Trần Đạo Huyền đang điên cuồng xoay tròn.
Ngộ tính của hắn cũng điên cuồng tăng vọt vào lúc này.
Mười lần ngộ tính, ba mươi lần ngộ tính, năm mươi lần ngộ tính, một trăm
lần ngộ tính...
Ngộ tính đột phá gấp một trăm lần, ngôi sao ngộ tính tiêu hao đột nhiên tăng
lên một bậc thang.
So sánh với ngộ tính tăng lên trong vòng trăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500552/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.