Lão tổ Kim gia nghe được nghi vấn của Trần Đạo Huyền, cũng không có ý
giải thích.
Chỉ là khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, ánh mắt bình tĩnh nhìn Trần Đạo
Huyền.
Bầu không khí im lặng ấp ủ trong đại điện.
Vẻ "khẩn trương" trên mặt Trần Đạo Huyền dần dần thu liễm, ánh mắt lãnh
đạm của hắn nhìn về phía lão tổ Kim gia nói:
- Ngươi như thế nào nhìn ra ta không phải tộc trưởng Thẩm gia?
Nghe được câu nghi hoặc này, lão tổ Kim gia nhất thời cười càng vui vẻ.
- Vốn ta cũng không xác định, gần đây Thẩm gia bộc phát đại chiến của tu sĩ
Kim Đan, còn chết trận một vị, việc này mặc dù đột ngột nhưng ở trong giới tu
hành, hành vi tranh đoạt bảo vật cũng không phải là chuyện hiếm thấy gì.
Hắn dừng một chút:
- Điều duy nhất làm ta nghi ngờ là lúc ngươi vừa gặp ta.
- Ta gặp ngươi?
Trần Đạo Huyền nhíu mày.
- Vâng, ngươi gặp ta.
Lão tổ Kim gia nhìn Trần Đạo Huyền:
- Mặc dù ngươi giả vờ rất lo lắng, nhưng ở trong mắt ngươi, ta không nhìn
thấy nỗi sợ hãi. Thử hỏi lần đầu tiên một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhìn thấy Kim Đan
chân nhân, làm sao trong ánh mắt lại không sợ hãi?
Trần Đạo Huyền im lặng, một lúc lâu sau, hắn mới bất đắc dĩ nói:
- Chính là vì điểm này liền hoài nghi thân phận của ta?
- Ừm.
Lão tổ Kim gia gật đầu:
- Táo bạo hoài nghi luôn đúng, nhưng biểu hiện tiếp theo của ngươi mới để
cho ta chân chính xác định ngươi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500558/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.