Trong doanh trại của Trấn Nam quân.
Đám người Chu Mộ Bạch và Trần Phúc Sinh nhìn Trần Đạo Huyền độn
quang bay về phía bọn họ, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ mừng như điên.
- Trở về, trở về rồi!
- Ai, ai đã trở về?
- Trần chân nhân! Trần chân nhân đã trở về!
- ......
Bên trong trại, âm thanh vui vẻ liên tiếp vang lên.
- Trần chân nhân thắng?
- Đúng, giành chiến thắng! Chúng ta thắng rồi, thu phục Trấn Nam Quan có
hy vọng, thu phục Trấn Nam Quan có hy vọng rồi!
- Ha ha ha ha, ta biết, Trần chân nhân nhất định có thể thắng!
- ......
Trong tiên phủ tạm thời của chủ soái Trấn Nam quân, chúng tu tụ tập dưới
một mái nhà.
Giờ phút này, tu sĩ có thể đứng ở nơi này, tu vi ít nhất cũng ở trên Tử Phủ
hậu kỳ.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, ví dụ như Trần Phúc Sinh chỉ có tu vi Tử Phủ
trung kỳ.
Chẳng qua, Trần Phúc Sinh tuy tu vi không cao, một thân thực lực lại không
dưới Chu Mộ Bạch.
Trần Đạo Huyền lật chưởng trấn áp Cơ Húc Huy, không chỉ làm cho Trần
Đạo Huyền dương danh tại Vạn Tinh Hải, vị kiếm tu hậu bối của Trần gia Trần
Phúc Sinh này cũng theo đó dương danh ở Thương Châu.
Lúc này, tất cả ánh mắt đều tập trung vào bóng người màu trắng ngồi ở vị trí
chủ đạo.
Tuy nói Trì Dao là chủ soái của Trấn Nam quân, nhưng bằng vào uy thế của
trận chiến này, Trì Dao tiên tử nói thế nào cũng không chịu để Trần Đạo Huyền
ngồi ở phía dưới nàng, cố ý muốn Trần Đạo Huyền ngồi trên chủ vị.
Những Kim Đan chân nhân khác, đối mặt với sự khiêm nhường của Trì Dao
tiên tử, thì đều biểu hiện ra vẻ mặt chuyện đương nhiên.
Dù sao tại Tu Tiên giới, tư tưởng cường giả vi tôn đã xâm nhập vào lòng
người, chỉ có người mạnh nhất mới có thể ngồi ở vị trí cao, nói chung là bất kể
là gia tộc hay tông môn, phần lớn đều là như thế.
ấ
Tộc trưởng cùng tông chủ, cho dù thực lực không phải là vị mạnh nhất trong
gia tộc cùng tông môn, cũng tuyệt đối là tồn tại số một số hai.
Nếu không với tư cách là lãnh tụ của thế lực một phương, thực lực bản thân
không mạnh thì căn bản không trấn áp được cục diện.
Sở dĩ bên trong Càn Nguyên Kiếm Tông không cách nào bện thành một sợi
dây thừng, cũng có liên quan đến thực lực của tông chủ Phi Thần Tuyết không
có nghiền ép tất cả người còn lại.
Nếu Phi Thần Tuyết là một vị Nguyên Thần đạo quân, những trưởng lão như
Diệp Dận nào còn dám ở trước mặt nàng nói thêm một câu.
Tại thời điểm này.
Chủ soái của Trấn Nam quân tuy rằng vẫn là Trì Dao tiên tử, nhưng bao gồm
cả Trì Dao tiên tử ở bên trong, giờ phút này ánh mắt nhìn về phía Trần Đạo
Huyền đều lộ ra một cỗ kính phục.
- Tất cả mọi người ngồi.
Thấy tất cả mọi người đều nhìn hắn, Trần Đạo Huyền khoát tay, sắc mặt hiền
hòa nói.
- Tạ chân nhân!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, lập tức chắp tay, lúc này mới nhao nhao ngồi
xuống.
Thấy mọi người ngồi xuống, Trần Đạo Huyền cười nói:
- Lần này Trấn Nam Quan có Nguyên Anh kỳ chân quân âm thầm trấn thủ,
chúng ta cũng không dự liệu được, chỉ là may mắn nguy cơ đã được giải trừ, thu
phục Trấn Nam Quan đã thế là bắt buộc!
Nghe nói như vậy, trong mắt tất cả mọi người đều chảy xuôi ánh mắt háo
hức.
Nguyên Anh chân quân còn thua trong tay Trần chân nhân, lúc này quân
địch nào còn có thể ngăn cản được Trấn Nam quân của bọn họ!
Thấy mọi người tràn đầy tin tưởng, Trần Đạo Huyền ho khan một tiếng nói:
- Đương nhiên, đại địch mặc dù đã đi, nhưng muốn chiếm được Trấn Nam
Quan, thì chúng ta còn phải bàn bạc kỹ hơn mới được.
Nghe vậy, Trì Dao tiên tử ngồi ở phía dưới bên trái Trần Đạo Huyền gật đầu
nói:
- Trần đạo hữu nói rất đúng, mặc dù Nguyên Anh chân quân của Trấn Nam
Quan đã bị nhổ bỏ, nhưng bản thân Trấn Nam Quan vẫn còn đại trận phòng ngự
cấp sáu, trận này có tu sĩ Kim Đan đỉnh kỳ tọa trấn, cũng không dễ phá.
Nghe đến đây, đám tu sĩ Kim Đan trong tiên phủ nhao nhao gật đầu.
Điều Trì Dao tiên tử nói, cũng chính là điều bọn họ lo lắng.
Một vị tu sĩ Kim Đan tầng chín dựa vào lợi thế của linh mạch, chủ trì đại
trận phòng ngự cấp sáu, đích xác không phải dễ phá như vậy.
ấ
Loại đại trận phòng ngự cấp bậc này, dù cho Nguyên Anh chân quân tới
cũng sẽ cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Thấy mọi người nhíu mày, Trần Đạo Huyền tiếp tục nói:
- Mọi người cũng không cần lo lắng, tu sĩ Kim Đan chín tầng chủ trì đại trận
phòng ngự cấp sáu, tối đa chỉ có thể ngăn trở công kích của một vị Nguyên Anh
chân quân. Dù cho trong Trấn Nam Quan có nhiều tu sĩ Kim Đan chủ trì trận
pháp, chúng ta cũng có thể mượn lực của tiên chu chiến tranh. Hơn nữa quân sĩ
trong Trấn Nam quân ta có thể kết trận công kích cùng bản thân ta tự mình ra
tay, phá bỏ trận này hẳn là không có gì đáng nói.
Mọi người nghe được Trần Đạo Huyền tự mình ra tay, lúc này nhớ tới người
trước mắt này chính là tồn tại chiến thắng một vị Nguyên Anh chân quân.
Hơn nữa Nguyên Anh chân quân mà Trần Đạo Huyền chiến thắng còn là
một vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, có hắn gia nhập công kích trận pháp của Trấn
Nam Quan, công phá trận này đích xác là nằm trong tầm tay.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của mọi người nhao nhao chuyển từ âm u sang trời
quang mây tạnh.
Một bên, Trì Dao tiên tử dường như nghĩ đến cái gì đó, lấy ra một cái bình
ngọc từ trong nhẫn trữ vật đưa cho Trần Đạo Huyền.
Trần Đạo Huyền tiếp nhận bình ngọc bay về phía hắn, nghi hoặc nhìn đối
phương.
Trì Dao tiên tử nhìn ra nghi hoặc trong mắt Trần Đạo Huyền, giải thích:
- Đây là Vạn Niên Chung Linh Nhũ, trước khi đi, sư tôn đã ban cho ta dùng
để khôi phục pháp lực, kính xin Trần đạo hữu không nên ghét bỏ.
- Vạn Niên Chung Linh Nhũ?
Trần Đạo Huyền nghe được cái tên này, lúc này hai mắt sáng ngời.
Không giống như Hồi Khí Đan, Hồi Nguyên Đan mà tu sĩ đê giai sử dụng,
Vạn Niên Chung Linh Nhũ chính là một loại chí bảo tự nhiên khôi phục pháp
lực.
Loại bảo vật này dựa theo số năm để phân chia làm ba phẩm giai phân biệt
là: Thiên Niên Chung Linh Nhũ, Vạn Niên Chung Linh Nhũ và Thập Vạn Niên
Chung Linh Nhũ, tương ứng trợ giúp tu sĩ Kim Đan kỳ, tu sĩ Nguyên Anh kỳ và
tu sĩ Nguyên Thần kỳ sử dụng để nhanh chóng khôi phục pháp lực.
Phải biết rằng, trong quá trình đấu pháp, bên có pháp lực dồi dào thì trong
thế cục chiến đấu giằng co sẽ có thể chiếm được tiện nghi cực lớn, do đó có thể
thấy được sự trân quý của loại bảo vật này.
Trần Đạo Huyền tiếp nhận bình ngọc, nói cảm ơn một tiếng, thu nó vào nhẫn
trữ vật của mình, hắn không có giả bộ, lúc này đối với mọi người mà nói, thu
phục Trấn Nam Quan mới là quan trọng nhất.
Mà trong quá trình tranh đấu giữa hắn và Minh Hoàng chân quân, pháp lực
hao tổn khá lớn, không chỉ pháp lực trong đan điền khí hải của bản thân khô
kiệt, ngay cả pháp lực dự trữ trong động lực linh giáp cũng không còn lại bao
nhiêu.
Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ mạnh thì mạnh đấy, nhưng căn bản không thể sử
dụng như một thủ đoạn thông thường, bảo vật này tiêu hao pháp lực quá lớn.
Hôm nay nếu thân thể của Minh Hoàng chân quân mạnh hơn một chút, hoặc
là có thượng phẩm linh giáp cấp năm hộ thể, Trần Đạo Huyền đúng là chưa
chắc có thể đấu tiêu hao với đối phương được.
Mà kết cục khi không tiêu hao được với đối phương, đó chính là Trần Đạo
Huyền thất bại phải chạy trốn, có Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ ở đây, đối phương
muốn giết Trần Đạo Huyền cơ bản là chuyện không có khả năng.
Đừng nói Minh Hoàng chân quân, cho dù là một vị chân quân đứng đầu, nếu
không am hiểu Không Gian pháp tắc, muốn chém chết Trần Đạo Huyền cũng là
một chuyện cực kỳ khó khăn.
Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ trấn áp, thuấn di chạy trốn.
Trần Đạo Huyền trên cơ bản là muốn đánh thì đánh, muốn chạy thì chạy, cho
dù hiện tại Không Gian pháp tắc của hắn còn chưa đủ mạnh, khoảng cách thuấn
di có hạn, nhưng trong tay hắn còn có bảo vật Di Trần Phiên, xa nhất có thể trốn
ra ngoài mười vạn dặm trong nháy mắt.
Khoảng cách mười vạn dặm, cho dù là thần thức của Nguyên Anh chân quân
đứng đầu, cũng không cách nào bao trùm xa như vậy.
Đổi lại nói cách khác, hiện tại Trần Đạo Huyền đã có sức mạnh bảo vệ tính
mạng trong tay chân quân đứng đầu, phải biết rằng, hiện tại hắn vẻn vẹn chỉ là
tu vi Kim Đan một tầng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.