Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút nói:
- Nếu là vận dụng pháp khí chiến tranh thì sao?
Trì Dao tiên tử lắc đầu:
- Lực phòng ngự của trận pháp cấp sáu kinh người, chúng ta mang theo
chiến tranh tiên chu, nhiều nhất chỉ có thể ngưng tụ một kích tương đương với
tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Dù là so đấu hao tổn, chúng ta cũng không chống đỡ được
tiêu hao với trận pháp phòng ngự có linh mạch cấp sáu!
Nói đến đây, mọi người càng thêm mặt ủ mày chau.
So với Trì Dao, tâm tình Trần Đạo Huyền còn tệ hơn.
Đừng nói là dây dưa với địch nhân, dù là hao phí ba đến năm năm là có thể
phá vỡ trận này, Trần Đạo Huyền cũng tiêu hao không nổi.
Bởi vì trong lòng hắn nhớ kỹ ước hẹn một năm của Trấn Hải Điện điện chủ.
Tính toán thời gian, hiện tại ước hẹn một năm chỉ còn lại chín tháng, hơn
nữa thời gian cần thiết để từ nơi này chạy tới nơi đóng quân của tông môn
Thanh Vi đạo phái.
Trần Đạo Huyền nhiều nhất chỉ có thể ở lại đây nửa năm.
Nửa năm sau, bất kể có cầm xuống được Trấn Nam Quan hay không, Trần
Đạo Huyền đều phải đi tới nội địa của Thanh Vi đạo phái.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền tiếp tục nói:
- Nếu vòng qua Trấn Nam Quan, phát động tấn công vào các địa giới khác
của Xuất Vân quốc thì sao?
- Vòng qua Trấn Nam Quan?
Trì Dao tiên tử hơi sửng sốt.
Nàng lập tức lấy ra một quả ngọc giản, sau một khắc, ánh sáng trên ngọc
giản bắn ra, một bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500595/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.