🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút nói:
- Nếu là vận dụng pháp khí chiến tranh thì sao?
Trì Dao tiên tử lắc đầu:
- Lực phòng ngự của trận pháp cấp sáu kinh người, chúng ta mang theo
chiến tranh tiên chu, nhiều nhất chỉ có thể ngưng tụ một kích tương đương với
tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Dù là so đấu hao tổn, chúng ta cũng không chống đỡ được
tiêu hao với trận pháp phòng ngự có linh mạch cấp sáu!
Nói đến đây, mọi người càng thêm mặt ủ mày chau.
So với Trì Dao, tâm tình Trần Đạo Huyền còn tệ hơn.
Đừng nói là dây dưa với địch nhân, dù là hao phí ba đến năm năm là có thể
phá vỡ trận này, Trần Đạo Huyền cũng tiêu hao không nổi.
Bởi vì trong lòng hắn nhớ kỹ ước hẹn một năm của Trấn Hải Điện điện chủ.
Tính toán thời gian, hiện tại ước hẹn một năm chỉ còn lại chín tháng, hơn
nữa thời gian cần thiết để từ nơi này chạy tới nơi đóng quân của tông môn
Thanh Vi đạo phái.
Trần Đạo Huyền nhiều nhất chỉ có thể ở lại đây nửa năm.
Nửa năm sau, bất kể có cầm xuống được Trấn Nam Quan hay không, Trần
Đạo Huyền đều phải đi tới nội địa của Thanh Vi đạo phái.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền tiếp tục nói:
- Nếu vòng qua Trấn Nam Quan, phát động tấn công vào các địa giới khác
của Xuất Vân quốc thì sao?
- Vòng qua Trấn Nam Quan?
Trì Dao tiên tử hơi sửng sốt.
Nàng lập tức lấy ra một quả ngọc giản, sau một khắc, ánh sáng trên ngọc
giản bắn ra, một bộ bản đồ quang ảnh nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn bản đồ, các đại tiên quan do Càn Nguyên Kiếm Tông kiến tạo, gần như
chia Xuất Vân quốc thành hai.
Gần một đầu Vạn Tinh Hải đều bị Càn Nguyên Kiếm Tông chiếm cứ, tới
gần Tiên Vân Châu thì vẫn còn dưới sự khống chế của Huyền Thanh đạo minh.
Chỉ là phòng tuyến do Càn Nguyên Kiếm Tông chế tạo, chỉ có Trấn Nam
Quan rơi vào trong tay của Huyền Thanh đạo minh.
Làm cho toàn bộ tuyến phòng tuyến có một bước đột phá không lớn không
nhỏ.
Theo mọi người dời ánh mắt về phía bản đồ, một lát sau, mọi người đồng
loạt lắc đầu.
ể ấ
- Không được, hành động này quá mức mạo hiểm, vượt qua Trấn Nam
Quan, chính là địa giới do Huyền Thanh đạo minh khống chế, đến đó, quân đội
chúng ta liền hoàn toàn tứ cố vô thân. Một khi bị địch nhân giáp công trước sau,
vậy thì chúng ta thật sự sẽ lên trời không đường, vào đất không có cửa.
Ngay lập tức có người phản đối.
Trần Đạo Huyền nhìn bản đồ, cũng biết đề nghị này của hắn có chút không
thực tế, chợt không nói nữa.
Trì Dao tiên tử mâu quang lóe ra, trong lòng không ngừng cân nhắc, vẫn là
phủ định đề nghị lớn mật này của Trần Đạo Huyền.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía mọi người:
- Các ngươi có bất kỳ ý tưởng nào khác, cứ nói đừng ngại.
Nghe vậy, mọi người nhìn nhau, không nói một lời.
Thấy thế, Trì Dao tiên tử cau mày.
Nàng không nghĩ tới Huyền Thanh đạo minh lại coi trọng Trấn Nam Quan
như vậy, trực tiếp bố trí trận pháp cấp sáu.
Càng làm cho nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, tin tức
trọng đại như vậy, trong tình báo tông môn lại không đề cập tới một chữ.
Điều này làm cho Trì Dao tiên tử cảm thấy, lần thu phục Trấn Nam Quan
này, liệu có phải có âm mưu ở bên trong hay không.
Lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ lộn xộn trong đầu, Trì Dao tiên tử tiếp tục nói:
- Nếu tất cả mọi người đều không có ý tưởng, bản soái kia liền trực tiếp hạ
lệnh.
Nghe vậy, mọi người không khỏi đứng thẳng thân hình.
Trì Dao tiên tử gật gật đầu:
- Các lộ quân đóng trong doanh trại, giờ mão ngày mai, trước quan khiêu
chiến!
- Tuân lệnh!
Mọi người đồng loạt chắp tay thi lễ.
......
Theo lệnh được truyền xuống.
Từng chiếc thuyền linh chu hạ cánh xuống.
Các cánh quân nhanh chóng đóng quân ở vị trí cách Trấn Nam Quan chưa
đầy trăm dặm.
Khoảng cách trăm dặm, đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, độn quang trong
khoảnh khắc liền có thể đến được, đối với tu sĩ Tử Phủ mà nói, chút khoảng
cách này càng nằm trong phạm vi bao phủ thần thức của nó, phi kiếm trong
nháy mắt là tới.

Đóng quân ở đây, không khác gì đặt doanh trại trên mặt quân địch Trấn Nam
Quan, có thể nói kiêu ngạo đến cực điểm.
Đầu thành Trấn Nam Quan.
m Thứu chân nhân một thân huyền sắc linh giáp, nhìn quân đội Thương
Châu đông nghịt dưới thành trì, cười lạnh nói:
- Không nghĩ tới mấy chục năm không gặp, can đảm của tu sĩ Thương Châu
lại tăng lên. Xem ra lần trước bổn tọa giết chóc còn quá nhẹ, còn chưa giết chết
lá gan của bọn họ!
- Chủ soái, quân địch kiêu ngạo như vậy, có cần để cho mạt tướng đến thăm
dò một phen hay không.
Nghe vậy, m Thứu chân nhân lắc đầu nói:
- Quên đi, bọn họ dù sao cũng có tám vị Kim Đan chân nhân tọa trấn, thực
lực không kém, nếu ngươi tùy tiện đi tới, sợ sẽ bị địch nhân liên thủ vây công.
- Cái này...
Người đề nghị, tu vi chỉ có Kim Đan trung kỳ, nghe được có khả năng bị
tám vị tu sĩ Kim Đan vây công, khí thế trong nháy mắt liền sợ hãi.
......
Ngày hôm sau.
Bình minh vừa hé.
Một đạo thần thức thô bạo quét ngang đầu thành Trấn Nam Quan.
Tiếp theo, chỉ thấy Trần Đạo Huyền một thân bạch y, lâm không chấp kiếm,
kiếm phong chỉ thẳng vào đầu thành Trấn Nam Quan.
- Đám rùa rụt đầu của Huyền Thanh đạo minh, có dám đi ra đánh một trận
với ta?

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.