🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Nếu ngoại hoạn đã bình ổn, nội ưu nên sớm diệt trừ. Ta cảm thấy đại điển
mừng công lần này là thời cơ tốt, Trần đạo hữu cảm thấy thế nào?
Phi Thần Tuyết nhìn về phía hắn nói.
Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút, cười chắp tay nói:
- Theo lời tông chủ.
Nói rồi, hắn dường như lại nhớ tới cái gì đó, nói:
- Chỉ là... Trần gia ta giúp tông chủ diệt trừ thế lực phản đối tông môn, Càn
Nguyên Kiếm Tông cùng Trần gia ta nên ở chung như thế nào?
Khi nói ra những lời này, thần thái Trần Đạo Huyền vô cùng thản nhiên.
Căn bản không giống như lời của tộc trưởng một gia tộc tu tiên dưới sự
thống trị của Càn Nguyên Kiếm Tông.
Những lời này của hắn, hoàn toàn đặt Trần gia ở cùng cấp độ với Càn
Nguyên Kiếm Tông.
Mặc dù so với Càn Nguyên Kiếm Tông, thế lực Trần gia còn có chênh lệch
thật lớn.
Nhưng chỉ dựa vào Trần Đạo Huyền hắn là một trong ba tu sĩ Thế Giới cảnh
duy nhất của Vạn Tinh Hải, hơn nữa còn là người trẻ nhất, hắn đã có tư cách nói
những lời như vậy.
Bởi vì bất kể là Trần Đạo Huyền hay là Phi Thần Tuyết, bọn họ đều rõ ràng,
lấy thiên tư của Trần Đạo Huyền, sớm muộn gì cũng sẽ đột phá đến Nguyên
Thần kỳ, thậm chí thời gian này cũng sẽ không dài.
Đến lúc đó, Càn Nguyên Kiếm Tông làm sao có thể hiệu lệnh một gia tộc có
Nguyên Thần đạo quân đây??
Giữa hai bên, đã mệnh không thể trở thành một mối quan hệ thống nhất.
Điều này, cả hai đều biết rõ.
Nào ngờ Phi Thần Tuyết nghe được những lời ngỗ nghịch này, chẳng những
không có tức giận, ngược lại cười nói:
- Phượng Vẫn giới rất lớn, Vạn Tinh Hải trong mắt ngươi vô cùng mênh
mông, phóng mắt nhìn toàn bộ Phượng Vẫn giới, nó chỉ là một góc nhỏ mà thôi.
Mà Phượng Vẫn giới rộng lớn, phóng tầm mắt trong vô tận tiên vực thì chỉ là
một tòa thế giới không đáng kể. Giống như ngươi và ta cầu đạo, chờ cho đến
khi ngươi đạt đến một mức độ cao hơn, quay trở về nhìn lại những lời ngày hôm
nay, sẽ cảm thấy rất buồn cười. Có lẽ, đến lúc đó, bất luận là Càn Nguyên Kiếm
Tông hay là Vạn Tinh Hải, đều đã không được ngươi để vào mắt.
Phi Thần Tuyết dừng một chút:
ề ế ề
- Ta nghe sư đệ nói, hai người các ngươi đều tiếp nhận truyền thừa của Vạn
Tinh Hải phải không?
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Loại chuyện này, người ngoài là bí mật, nhưng đối với Phi Thần Tuyết mà
nói, thì lại không phải là chuyện cơ mật gì.
Lấy mối quan hệ của Tần Trảm và nàng, nhất định sẽ nói cho đối phương
biết.
- Mặc dù ta chưa từng tham gia thí luyện truyền thừa của Vạn Tinh Hải,
nhưng ta biết, đây là thí luyện truyền thừa mà một thế lực lớn nào đó ở thượng
giới dùng để khảo hạch đệ tử. Ngươi nói xem, so sánh với thế lực trên tiên giới
này, Càn Nguyên Kiếm Tông ta được tính là cái gì?
Những lời này của Phi Thần Tuyết, không khỏi làm cho Trần Đạo Huyền
trầm mặc.
Vô thức, hắn đã đi đến mức như ngày hôm nay.
Bất kể là thực lực hay tiềm lực, hắn đều có thể chân chính trấn áp một
phương.
Lấy cảnh giới đại đạo của hắn, đừng nói ở Vạn Tinh Hải, cho dù là phóng
tầm mắt toàn bộ Phượng Vẫn giới, thì đều đã không còn là một tiểu nhân vật có
thể có hay là không có cũng được nữa.
Phải biết rằng, kể từ khi chiến tranh Lưỡng Giới Uyên lắng xuống tới nay,
Độ Kiếp thiên tôn hiếm khi xuất thế, bọn họ hầu như đều nằm trong thế giới do
mình mở ra, bế quan và bế quan, tìm hiểu Tạo Vật cảnh và tìm hiểu Tạo Vật
cảnh.
Căn bản không rảnh quan tâm thế lực tranh đấu của Tiên Vân Châu.
Ở trong mắt Độ Kiếp thiên tôn, tranh đấu giữa thế lực nhị lưu tông môn
thậm chí là thế lực nhất lưu tông môn, đều là chuyện vô nghĩa.
Độ Kiếp thiên tôn cầu, là thành tựu Đại Thừa chân tiên, phi thăng thượng
giới, đồng thọ cùng thiên địa.
Mà không phải vùi ở Phượng Vẫn giới, vì một chút tài nguyên bọn họ đã
sớm chướng mắt mà đi tranh đấu với nhau.
Bởi vì Độ Kiếp thiên tôn rõ ràng, mặc dù bọn họ thu hoạch tài nguyên
Phượng Vẫn giới càng nhiều, tương lai hoàn trả nhân quả càng nhiều.
Tu sĩ đê giai giết người đoạt bảo, lợi dụng các loại tài nguyên tăng lên tu vi,
nhìn như vô cùng náo nhiệt.
Nhưng họ không biết, tất cả mọi thứ mà số phận đã cho thì đều có giá.
Nhân quả này nghe có vẻ hư vô mờ ảo, nhưng tu vi đến Độ Kiếp kỳ, lại có
thể cảm nhận được rất chân thật.
Đối với Độ Kiếp thiên tôn mà nói, nếu có thể không dính nhân quả, thì sẽ
tận lực tránh dính vào nhân quả, nếu không sẽ gây bất lợi cho bọn họ độ kiếp.
ố ế
Mà tình huống mở ra chiến tranh Lưỡng Giới Uyên lại khác nhau.
Bình thường tu sĩ Độ Kiếp tiêu hao tài nguyên tu hành của Phượng Vẫn giới
thì sẽ thiếu nhân quả giới này.
Mà ở chiến trường Lưỡng Giới Uyên chiến đấu với giới yêu của Chân Yêu
giới, là vì kéo dài mạng sống của Phượng Vẫn giới đang bị Chân Yêu giới cắn
nuốt.
Mặc dù vận mệnh Phượng Vẫn giới và Chân Yêu giới tương hợp đã định
trước, nhưng làm như vậy, xem như là để Phượng Vẫn giới thiếu nhân quả đối
với tu sĩ, có chỗ tốt thật lớn đối với tu sĩ Độ Kiếp vượt qua cửu trọng thiên kiếp.
Mọi người đều như vậy, chỗ tốt, không cần ai thúc giục, họ chạy nhanh hơn
bất cứ ai.
Thấy Trần Đạo Huyền không nói lời nào, khóe miệng Phi Thần Tuyết lộ ra
một nụ cười:
- Đương nhiên, nếu Trần đạo hữu vẫn không yên tâm, vậy thì hai nhà chúng
ta có thể kết làm thông gia tốt.
- Thông gia?
Trần Đạo Huyền sợ ngây người, hắn không khỏi mở to hai mắt, lẩm bẩm
nói:
- Tông chủ chẳng lẽ là đang nói đùa?
- Nói đùa để làm gì?
Phi Thần Tuyết một lộ vẻ rất hợp lý:
- Thông gia chính trị giữa hai bên ta, vốn là để bảo đảm tương lai chúng ta ở
chung càng thêm hòa hợp, tựa như Huyền Dương tông cùng Thanh Vi đạo phái
lúc trước, ban đầu chính là tổ sư hai phái thông gia để thúc đẩy song phương kết
minh.
- Nhưng mà...
Trần Đạo Huyền cẩn thận đánh giá Phi Thần Tuyết một phen, không thể
không thừa nhận, Phi Thần Tuyết là nữ tử tuyệt đỉnh nhất mà hắn từng gặp qua.
Đạo lữ Lạc Li của hắn, có lẽ về dung mạo so với nàng mỗi người một vẻ,
nhưng về khí chất, Phi Thần Tuyết hơn Lạc Li quá nhiều.
Phi Thần Tuyết bị Trần Đạo Huyền nhìn chằm chằm như vậy, không khỏi
ngây ngẩn cả người.
Bỗng nhiên, nàng nghĩ gì đó, khuôn mặt xinh đẹp nhất thời đỏ bừng, đứng
mạnh lên, quở trách:
- Ngươi... Ngươi đang nghĩ gì vậy??
- Ta không nghĩ gì cả?
Trần Đạo Huyền có chút vô tội:
- Không phải tông chủ ngươi đề xuất hai bên chúng ta thông gia sao?
Ý ế
- Không phải... Ý ta là, người và đệ tử của ta, Trì Dao, kết hôn!
Sắc mặt Phi Thần Tuyết đỏ bừng, ngay cả cổ trắng như tuyết cũng biến
thành màu hồng phấn.
- Trì Dao tiên tử...
Trần Đạo Huyền đột nhiên nhớ tới bộ dáng thẹn thùng của Trì Dao tiên tử
trước kia, sắc mặt nhất thời chậm lại.
Hắn hiểu lầm!
Nhất thời, bầu không khí giữa hai người rất xấu hổ.
Một lúc lâu sau.
Song phương mới điều chỉnh tốt tâm tính, lần này hai người đều có chút
ngượng ngùng nhìn khuôn mặt đối phương.
Phi Thần Tuyết tu hành đến nay đã gần tám trăm năm, luận tuổi tác, không
biết lớn hơn Trần Đạo Huyền bao nhiêu.
Nhưng đối với tu sĩ mà nói, chỉ cần tu vi không ngừng đột phá, năm tháng
căn bản sẽ không lưu lại chút dấu vết nào trên người, tuổi tác vốn là chuyện
đáng nhắc tới.
Trên thực tế, lấy tuổi của Phi Thần Tuyết trong tu sĩ Nguyên Anh đã là rất
trẻ.
Không chỉ như thế, lấy tu vi của Phi Thần Tuyết, trong vòng ngàn năm nhất
định có thể đột phá đến Nguyên Thần kỳ, trở thành Nguyên Thần đạo quân.
Đến lúc đó, nàng đã có vạn năm thọ nguyên.
- Nếu là thật sự thông gia chính trị mà nói, kết hôn cùng đệ tử của tông chủ
Càn Nguyên Kiếm Tông, làm sao đáng tin hơn kết hôn cùng bản thân tông chủ
đây.
Nhìn bộ dáng thẹn thùng của Phi Thần Tuyết, trong lòng Trần Đạo Huyền
đột nhiên dâng lên ý nghĩ này.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.