Sau khi nghe thấy truyền âm trong thức hải.
Cước bộ phân thân áo đen của Trần Đạo Huyền dừng lại, quay đầu nhìn về
phía vị trí của Khương Thái Hạo, tiếp theo nghĩ đến cái gì đó, cơ mặt nhúc
nhích, biến thành một tu sĩ bộ dáng trung niên.
Nguyên bản, hắn còn muốn mạo hiểm đi thi triển đại trận ngăn chặn linh
mạch cung ứng linh khí cho Tu Du Cửu Cung Trận. Hiện tại xem ra, dường như
không cần mạo hiểm như vậy nữa.
Phân thân áo đen chợt lóe độn quang, chớp mắt bay đến nơi tụ tập của tu sĩ
Khương gia.
Trong khi đó.
Trong Cực Dạ tiên thành, rất nhiều trận pháp sư cao giai nghe thần thức
truyền âm của Khương Thái Hạo, tất cả đều bay tới.
Hôm nay, Cực Dạ tiên thành gặp phải cường địch xâm lấn, bọn họ là tu sĩ
Thái Châu, lẽ ra phải cùng Khương gia chống địch.
Không thể không nói, mặc dù ở Thái Châu, Khương gia một tay che trời,
nhưng danh vọng của bọn họ trong tán tu, tốt hơn Diệp gia Thương Châu không
biết bao nhiêu.
Trước mắt, Khương Thái Hạo chỉ truyền âm khắp thành, đã có thể đạt được
nhiều trận pháp sư cao giai hưởng ứng như vậy, từ đó có thể thấy được một
điểm.
Khương Thái Hạo nhìn từng đạo độn quang bay về phía y, trong đó có tu sĩ
bản tộc Khương gia, cũng có tán tu bên ngoài.
Thấy như vậy.
Khương Thái Hạo đường đường là Nguyên Anh chân quân, lại khom người
chào mọi người, thành khẩn nói:
- Chư vị đại sư trong nguy nan trợ quyền Khương gia ta, Khương mỗ suốt
đời khó quên ân tình này!
Thấy Khương Thái Hạo đường đường là một vị Nguyên Anh chân quân lại
lễ ngộ như thế đối với chúng tu, tất cả tu sĩ ở đây đều cảm nhận được vinh hạnh
lớn lao.
- Khương chân quân nói nặng lời rồi, Cực Dạ tiên thành chính là tiên thành
lớn nhất Thái Châu ta, há có thể để cho người khác xâm phạm!
- Đúng vậy!
- Đạo hữu nói phải, tu sĩ Thái Châu ta, làm sao lại có thể bị tu sĩ bên ngoài
khi nhục, cho dù là chân quân cũng không được!
- .......
Mọi người lao nhao, không ngừng lên án vị chân quân xa lạ xâm phạm Cực
Dạ tiên thành này.
Ngày thường, bọn họ gặp Nguyên Anh chân quân, ngay cả hô hấp cũng
không dám thở mạnh. Nhưng bây giờ đi theo phía sau Khương gia, lại có thể
cùng một đám người chỉ trích Nguyên Anh chân quân, điều này làm cho mọi
người không khỏi sinh ra cảm giác, chân quân bất quá chỉ là như thế.
Trong đám người, phân thân hắc bào của Trần Đạo Huyền lẳng lặng nhìn
cảnh tượng quần tình kích phẫn trước mắt, im lặng không lên tiếng.
Thấy Khương Thái Hạo vươn tay đè ép, lúc này, thanh âm của chúng tu mới
dần dần nhỏ đi xuống.
- Chư vị đại sư.
Khương Thái Hạo nhìn về phía mọi người:
- Các ngươi chắc đều đã nhìn thấy, hiện giờ tên trộm kia đang dùng trận
pháp rút linh khí của linh mạch Khương gia ta để công kích tộc trưởng Khương
gia ta. Hành vi hung hăng càn quấy đến cực điểm như vậy, Cực Dạ tiên thành ta
tuyệt đối không thể nhịn được! Bởi vậy, ta khẩn cầu chư vị đại sư cùng ra tay,
thi triển Phong Linh đại trận, ngăn cản linh mạch cung ứng linh khí cho trận
pháp này.
Nghe vậy.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Một lúc lâu sau, một vị ngũ giai hạ phẩm trận pháp sư đứng ra.
Mọi người nhìn thấy trận pháp sư ngũ giai này thân hình gầy gò, mặc đạo
bào màu xanh, tiên phong đạo cốt. Tất cả đều nhường ra một con đường, và
cũng nhao nhao chắp tay hành lễ với y.
- Kỳ đại sư!
- Gặp qua Kỳ đại sư!
- Kỳ đại sư!
- ......
Trong tiếng cung nghênh của mọi người, Kỳ đại sư bay tới trước mặt
Khương Thái Hạo, chắp tay thi lễ nói:
- Khương chân quân, ta xem trận pháp này phẩm giai cực kỳ cao, sợ rằng
Phong Linh đại trận bình thường rất khó phát huy hiệu quả.
Nghe vậy.
Khương Thái Hạo nhíu mày, y vừa mới truyền âm khắp thành, kỳ thật mục
đích chủ yếu nhất chính là cầu cứu mấy vị trận pháp sư ngũ giai.
Vị trận pháp sư họ Kỳ này, chính là một vị trong đó.
- Kỳ đại sư, chẳng lẽ lấy tạo nghệ trận pháp của ngài, cũng không có biện
pháp sao?
ắ ầ
Kỳ đại sư lắc đầu:
- Khó! Phẩm giai trận pháp trên bầu trời rất cao, ít nhất là trên lục giai.
Muốn ngăn cách linh khí truyền tống. Tối thiểu cũng phải là Phong Linh đại
trận lục giai mới được. Không nói tới tại hạ có thể bố trí ra Phong Linh đại trận
lục giai hay không, cho dù là trận bàn của Phong Linh đại trận lục giai này, tại
hạ cũng không có.
Kỳ đại sư nói xong, trên mặt lộ ra vẻ cười khổ.
Phong Linh đại trận lục giai...
Khương Thái Hạo nghe vậy, lông mày cũng nhíu chặt.
Khương gia đích xác có trận bàn lục giai, nhưng trong những trận bàn này
lại không có Phong Linh đại trận lục giai.
Đang lúc hắn hết đường xoay xở.
Phân thân hắc bào của Trần Đạo Huyền đứng ra, chỉ thấy hắn lấy ra trận bàn
cùng một bộ trận kỳ từ nhẫn trữ vật, nói:
- Khương chân quân, chư vị đồng đạo, mời xem!
- Phong Linh đại trận lục giai!
- Để ta xem một chút, ta còn chưa từng thấy qua trận pháp lục giai!
- Là Phong Linh đại trận lục giai không sai. Ta đã từng gặp qua trận này ở
Vũ Châu.
- ......
Mọi người nhao nhao lên tiếng, Khương Thái Hạo nhất thời giãn mày ra,
trên mặt tràn đầy vẻ kinh hỉ.
- Cảm ơn đại sư này đã giúp đỡ.
Y nhìn khuôn mặt Trần Đạo Huyền, phát hiện có chút xa lạ:
- Dám hỏi quý tính của đại sư là gì?
- Tại hạ họ Trần.
- Trần...
Khương Thái Hạo cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng trong lúc nhất thời cũng
không nghĩ nhiều. Vạn Tinh Hải rất nhiều họ Trần, cũng không phải chỉ có một
nhà Trần gia Thương Châu, huống chi người trước mắt này vừa nhìn đã biết là
tán tu.
- Khương chân quân, bố trí trận pháp lục giai không dễ dàng, chúng ta không
nên chậm trễ.
Nghe nói như vậy, Khương Thái Hạo đột nhiên bừng tỉnh, chắp tay nói:
- Đại sư nói không sai.
Nói xong, lại nhìn về phía mọi người:
ầ ố ế
- Xin mọi người giúp Trần đại sư cùng bố trí trận này, đợi đến khi diệt địch,
Khương gia ta tất có trọng tạ!
Chúng tu nghe nói như vậy, sắc mặt nhao nhao kích động giống như gà ăn
trúng thuốc.
- Xin nghe theo pháp chỉ của Khương chân quân!
- Ta sẽ tận sức.
- Thêm ta một cái.
- ......
Sau khi khách sáo vài câu, bảy vị trận pháp sư ngũ giai dẫn đầu bay ra ngoài,
trong đó, ba vị xuất thân từ Khương gia, bốn vị chính là tán tu.
Tất cả bọn họ đều bay về phía phân thân hắc bào của Trần Đạo Huyền.
Phân thân hắc bào cũng không keo kiệt, phân phát trận kỳ trong tay cùng
trận pháp bố trí Phong Linh đại trận lục giai đến tay bảy vị trận pháp sư ngũ
giai, nói:
- Xin chư vị giúp ta một tay.
Kỳ đại sư tiếp nhận trận kỳ và ngọc giản của Trần Đạo Huyền bay tới, cười
chắp tay nói:
- Trần đạo hữu, dễ nói!
Sáu vị trận pháp sư khác cũng gật gật đầu với phân thân hắc bào Trần Đạo
Huyền. Sau đó, mỗi người chọn một nhóm người từ trong đông đảo trận pháp
sư tứ giai, bay tới chủ linh mạch của Khương gia.
Phân thân hắc bào thấy thế, cũng chuyên môn chọn một nhóm trận pháp sư
tứ giai của Khương gia rồi bay về phía chủ linh mạch.
......
Phù không tiên đảo, quang mạc Tu Du Cửu Cung Trận.
Khương Thái Uyên nhìn Trần Đạo Huyền bị từng lưỡi dao không gian sắc
bén bao phủ, trong miệng phát ra tiếng cười vui sướng.
- Trần Đạo Huyền, chỉ sợ ngươi sẽ không nghĩ tới, một nhân vật thiên kiêu
như ngươi sẽ chết trong tay Khương Thái Uyên ta chứ?
Khương Thái Uyên dường như nắm chắc phần thắng, ngụy trang nguyên bản
hoàn toàn biến mất:
- Bổn tọa nói cho ngươi biết, quan trọng nhất trong tu tiên giới chính là cẩn
thận. Mà ngươi phong mang quá lộ, lai lịch của ngươi, bản tọa nắm rõ như lòng
bàn tay. Cho dù bổn tọa tính toán sai thực lực của ngươi, nhưng cũng không ảnh
hưởng đến kết cục cuối cùng là bổn tọa chém giết ngươi! Còn ngươi thì sao?
Ngươi ngoại trừ biết ta là tộc trưởng Khương gia ra, còn biết về ta bao nhiêu?
Vì vậy, hôm nay, ngươi phải chết không thể nghi ngờ!
Khương Thái Uyên nhìn Trần Đạo Huyền vẫn kiên thủ phòng tuyến, không
khỏi có chút nóng nảy, bắt đầu dùng các loại lời rác rưởi để đả kích sự tự tin của
ầ ề ể ắ ấ ầ
Trần Đạo Huyền, để cho hắn xuất hiện sai lầm phòng thủ.
Phải biết rằng, khi đối mặt với công kích của không gian cắn nuốt như hoa lê
bạo vũ, Trần Đạo Huyền xuất hiện bất kỳ sơ suất nào, đều có thể dẫn đến toàn
bộ phòng tuyến sụp đổ.
Mà chỉ dựa vào linh giáp lục giai, thì không thể ngăn được nhiều đạo không
gian cắn nuốt như vậy vây công.
Có lẽ một lưỡi dao không gian sắc bén thương tổn rất nhỏ đối với Trần Đạo
Huyền mặc linh giáp lục giai, nhưng dưới thế công tích lũy của vô số lưỡi dao
không gian sắc bén, tất nhiên sẽ tạo thành thương tổn trí mạng cho hắn.
Đây cũng là chỗ kinh khủng của Tu Du Cửu Cung Trận.
Hơn nữa, đây là vì tu vi của Khương Thái Uyên không đủ, không cách nào
thi triển ra Tu Du Cửu Cung Trận càng nhiều huyền ảo. Nếu không, Trần Đạo
Huyền cũng không chỉ gặp một loại công kích như lưỡi dao không gian sắc bén
này.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.