🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong tiên cung.
Khương Thái Uyên thấy Trần Đạo Huyền đột nhiên xuất hiện và thu Trần
Tiên Hạ vào trong động thiên pháp khí ngay trước mặt gã, ánh mắt không khỏi
hơi nheo lại.
- Trần đạo hữu, đã lâu không gặp.
Khương Thái Uyên dường như không nghe thấy lời nói khiêu khích của Trần
Đạo Huyền, trên mặt lộ ra vẻ mặt cười tủm tỉm.
Gã chỉ chỉ vị trí Trần Tiên Hạ vừa ngồi ngay ngắn, cười nói:
- Vừa rồi ta cùng Trần lão tộc trưởng trò chuyện vui vẻ, Trần đạo hữu vừa
vặn chạy tới, thật đúng là rất trùng hợp.
Phía sau Khương Thái Uyên, Khương Trần Dạ vẫn cúi đầu, khi y nghe thấy
lão tổ nhà mình vô sỉ như vậy, tại chỗ xúc động muốn làm đâm điếc tai của
chính mình.
Trần Đạo Huyền mặt không chút thay đổi nhìn Khương Thái Uyên, cười
lạnh nói:
- Nghe ý tứ của Khương tộc trưởng, ta còn phải cảm tạ Khương gia trong
khoảng thời gian này đã chăm sóc Thập Tam thúc ta?
Khương Thái Uyên cười xua tay:
- Không dám giành công, không dám giành công.
- Giành mẹ ngươi công!
Trần Đạo Huyền bạo quát một tiếng.
Bản mệnh linh giáp lập tức bao trùm toàn thân, ngay sau đó, thủy, hỏa hai
đạo pháp tắc quấn quanh nắm tay của hắn, đánh một quyền tới Khương Thái
Uyên.
- Oanh!!!
Một tiếng nổ lớn.
Tiên cung to lớn, dưới một quyền này lập tức hóa thành bột mịn.
Khương Trần Dạ đứng mũi chịu sào cách Khương Thái Uyên và Trần Đạo
Huyền không xa, dưới làn sóng xung kích khủng bố này, trực tiếp bị khí hóa.
Đường đường là một vị tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ, ngay cả dư ba giao thủ của hai
người cũng không ngăn trở nổi.
Bên trong Cực Dạ tiên thành.
Vô số tu sĩ thấy tiên cung phù không giữa bầu trời nổ tung mà bị dọa choáng
váng, tiếp theo nhao nhao hô to.
- Nguyên Anh chân quân!
ẳ ấ
- Chẳng lẽ là Nguyên Anh chân quân xâm lấn Cực Dạ tiên thành?
- Cái này... Không biết là vị chân quân nào, chẳng lẽ là Nguyên Thần chân
quân sao? Hắn dám tới tấn công Cực Dạ tiên thành, không sợ Khương lão tổ
giết hắn sao?
- .......
Phản ứng của tu sĩ cao giai cũng không chậm, trong nháy mắt tiên cung phù
không nổ tung, bọn họ nhao nhao chạy trốn ra ngoài Cực Dạ tiên thành.
Nguyên Anh chân quân đại chiến, tu sĩ bình thường cũng không có tư cách
xem.
Về phần tu sĩ đê giai trong Cực Dạ tiên thành thì tương đối thảm, tu sĩ cao
giai tốt xấu gì còn có thể độn quang phi hành. Nhưng bởi vì trong Cực Dạ tiên
thành có cấm không trận pháp, cho nên tu sĩ đê giai chỉ có thể dựa vào khinh
thân thuật và các loại pháp thuật để gia tăng tốc độ đi bộ.
Nhưng lấy diện tích của Cực Dạ tiên thành, dựa vào đi bộ chạy trốn, thì phải
chạy đến ngày tháng năm nào?
Nhất thời, Cực Dạ tiên thành loạn thành một đoàn.
Trong bầu trời.
Hai thân ảnh từ trong phế tích tiên cung bay ra ngoài, chính là hai người
Trần Đạo Huyền và Khương Thái Uyên.
Trần Đạo Huyền mặc một thân linh giáp màu xanh, ánh mặt trời chiếu
xuống, linh giáp phản xạ ra hào quang bắt mắt.
Về phần bên kia, Khương Thái Uyên cứng rắn thừa nhận một quyền thủy,
hỏa hai loại pháp tắc dung hợp thành một của Trần Đạo Huyền, quả thực có
chút khó chịu, nhất là một quyền này của Trần Đạo Huyền lại cực kỳ đột ngột.
Tuy nói ngay lúc mấu chốt, gã đã mặc lên linh giáp, nhưng thương thế cũng
không nhẹ.
- Khụ khụ khụ...
Khương Thái Uyên kịch liệt ho khan, trên người không ngừng tản ra sương
mù màu đen.
Trần Đạo Huyền nhận ra, những sương mù màu đen này chính là bất diệt
chân ý của Nguyên Anh chân quân dung nhập vào thân thể.
Xem ra Khương Thái Uyên còn chưa ngưng tụ bất diệt chân thân, Trần Đạo
Huyền liếc mắt một cái liền phán đoán ra cảnh giới thân thể của đối phương.
Nếu không, giờ phút này không phải là thân thể tản ra hắc sắc vụ khí, mà là bất
diệt chân ý một lần nữa ngưng tụ.
- Ngươi thế mà đã bước vào cấp độ chân quân đứng đầu!
Khương Thái Uyên chỉ vào Trần Đạo Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Tuy nói gã biết được Tần Trảm cùng Trần Đạo Huyền cướp đoạt được Thái
Nhất Thần Thủy từ trong tay Thanh Vi đạo phái, nhưng gã không biết quá trình
cướp đoạt.
Trong mắt gã, Trần Đạo Huyền chỉ là đi tới cổ vũ, chủ lực cướp đoạt Thái
Nhất Thần Thủy tất nhiên là điện chủ Trấn Hải điện.
Bây giờ nghĩ lại, e là mọi thứ không đơn giản như gã nghĩ.
Nhưng mà... Tại sao?
Trên mặt Khương Thái Uyên tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, gã nhìn
Trần Đạo Huyền, khó hiểu nói:
- Khụ khụ, vì sao ngươi phải tốn hết tâm tư che dấu thực lực?
Dường như nghĩ đến cái gì đó, Khương Thái Uyên tự nói:
- À rồi, ngươi cũng là tu sĩ gia tộc, chắc hẳn ngươi cũng giống như ta, không
tín nhiệm tông chủ đương nhiệm của Càn Nguyên Kiếm Tông...
Nói rồi, Khương Thái Uyên trên mặt lộ ra tươi cười:
- Trần đạo hữu, ngươi và ta không nhất định phải đánh sống đánh chết.
Trong mắt lão phu, lợi ích của Trần gia ngươi giống như Khương gia, ta nghĩ
Trần đạo hữu cũng không hy vọng trên đầu mình đè lên một ngọn núi lớn đi?
Trong lúc nói chuyện, Khương Thái Uyên vừa bị thương, đã khỏi hẳn.
Trần Đạo Huyền nhìn Khương Thái Uyên khôi phục bình thường, trong lòng
phán đoán đại khái thực lực của đối phương —— người này yếu hơn U Nguyệt
cung chủ, và cũng yếu hơn Vân Khôn.
Trải qua trận chiến tại Thanh Vi đạo phái, Trần Đạo Huyền đã mơ hồ xác
định được thực lực của mình.
Dựa theo phỏng đoán của hắn, toàn lực ra tay, thực lực của hắn hẳn là cao
hơn Vân Khôn một đường, nhưng tổng thể lại ở cùng một cấp độ.
Sức mạnh này, về cơ bản đã thuộc về cấp độ mạnh nhất dưới Thế Giới cảnh.
Nói chung, sau khi độ dung hợp của ba loại pháp tắc đạt tới năm thành,
Nguyên Anh chân quân sẽ lựa chọn đột phá đến Thế Giới cảnh.
Độ dung hợp của ba loại pháp tắc đạt tới bảy thành như Trần Đạo Huyền,
vốn thuộc về số ít.
Về mặt đại đạo pháp tắc, hắn hẳn là mạnh hơn Vân Khôn một mảng lớn.
Nhưng về tu vi, hắn thấp hơn Vân Khôn rất nhiều. Mặc dù có lục phẩm Tạo
Hóa Bạch Liên gia trì, nhưng đây chỉ là lượng pháp lực sung túc, dù sao chất
lượng lại kém hơn rất nhiều.
Hơn nữa cảnh giới thân thể không đủ, thế cho nên thực lực của Trần Đạo
Huyền chỉ là sàn sàn với Vân Khôn.
Nhưng Vân Khôn là ai?
Đệ nhị cường giả Thanh Vi đạo phái, là một trong ba người mạnh nhất
Huyền Thanh đạo minh!
ầ ề ấ
Thực lực Trần Đạo Huyền tương đương với cường giả đỉnh cấp như vậy, có
thể nói đã ở cùng trình độ với Tần Trảm chưa đột phá Thế Giới cảnh.
Lấy thực lực của hắn, không nói chém Khương Thái Uyên ngay tại chỗ,
nhưng ngược đãi gã một trận lại không có vấn đề gì.
Trên thực tế, lấy thực lực của Trần Đạo Huyền, muốn giết Khương Thái
Uyên cũng không phải là không được, nhưng điều kiện tiên quyết là Khương
Thái Uyên không chạy.
Bởi vì Khương Thái Uyên cũng am hiểu không gian pháp tắc giống như
Trần Đạo Huyền. Hơn nữa, thần thức của đối phương còn mạnh hơn Trần Đạo
Huyền, khoảng cách thuấn di cũng xa hơn Trần Đạo Huyền.
Khương Thái Uyên thấy Trần Đạo Huyền không nói lời nào, cho rằng lời nói
của mình đã đả động đối phương, tiếp tục khuyên nhủ:
- Người ngoài đều nói Tần Trảm chính là thiên tài bất thế của Càn Nguyên
Kiếm Tông, nhưng trong mắt lão phu, tiềm lực của ngươi còn lớn hơn y rất
nhiều. Chỉ cần ngươi tham gia trận doanh của chúng ta, với tiềm năng của
ngươi, trong tương lai tất sẽ trở thành người đứng đầu trong trận doanh của
chúng ta.
- Phe cánh của ngươi?
Trần Đạo Huyền cười nhạo một tiếng:
- Trận doanh của Tam trưởng lão Diệp Dận?
- Đúng vậy!
Khương Thái Uyên gật đầu nói:
- Bất quá không phải là trận doanh của Diệp Dận, mà là trận doanh tu sĩ gia
tộc! Phi Thần Tuyết đi ngược lại với mọi người, nâng đỡ tán tu, bỏ qua lợi ích
của tu sĩ gia tộc. Nếu cứ để mặc cho nữ nhân này đảm đương tông chủ Càn
Nguyên Kiếm Tông, tu sĩ gia tộc ta tương lai tất sẽ một ngày không bằng một
ngày! Lần này chiến tranh cùng Huyền Thanh đạo minh, chắc hẳn ngươi cũng
đã nhìn thấy, tán tu Vạn Tinh Hải đại thế đã thành, nếu tu sĩ gia tộc chúng ta
không đoàn kết lại phản kháng, tương lai không còn chỗ chúng ta cắm dùi nữa!
Dù sao, số lượng tu sĩ gia tộc chúng ta làm sao có thể so sánh với số lượng tán
tu khổng lồ?
Trần Đạo Huyền có thể nghe ra được, Khương Thái Uyên nói những lời này
chính là lời từ đáy lòng.
Nhưng, hắn vẫn không động tâm.
Bởi vì, từ trước tới giờ, những gì hắn quan tâm không phải là tu sĩ gia tộc và
tán tu, mà chỉ là tu sĩ Trần gia mà thôi.
Về phần các tu sĩ gia tộc khác, tán tu, thậm chí là đệ tử tông môn Càn
Nguyên Kiếm Tông, ở trong mắt Trần Đạo Huyền đều không hề khác biệt.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.