- Chư vị, nghe ta nói một lời.
Tần Trảm cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía hắn
và Trần Đạo Huyền hơi không thích hợp, y chắp tay nói:
- Thiên tư của ta và Trần huynh dù có tốt đến đâu, thì đột phá đến Nguyên
Thần kỳ vẫn là tương lai chưa xác định được. Nhất là Trần huynh, hắn có thiên
tư cao, nhưng dù sao hiện tại mới là Kim Đan hậu kỳ, ngay cả Nguyên Anh kỳ
cũng không tới. Thiên tư có cao đến đâu, lại có thể sinh ra bao nhiêu uy hiếp đối
với chư vị? Ngược lại là Dịch Thiên Kỳ!
Tần Trảm chỉ vào đối phương:
- Cảnh giới đại đạo của Dịch tông chủ đã đến tầng thứ sáu Thế Giới cảnh,
bất diệt chân thân cũng sớm đã ngưng tụ, chỉ thiếu bước cuối cùng thần hồn
nhất quan là có thể triệt để bước vào cảnh giới Nguyên Thần đạo quân. Chư vị,
mặc kệ ta và Trần huynh có thiên tư tốt đến đâu, đối với các ngươi mà nói cũng
chỉ là uy hiếp trong tương lai, mà một khi Dịch tông chủ đạt được Thái Nhất
Thần Thủy, các tông bị diệt, chỉ cần một khắc! Ai nhẹ ai nặng, mong chư vị suy
nghĩ kỹ càng!
Tần Trảm nói những lời từ tận đáy lòng, làm cho mọi người nghe xong đều
động dung.
Đích xác, Trần Đạo Huyền và Tần Trảm ai nấy đều thiên tư biến thái, nhưng
thiên tư không bằng tu vi, càng không bằng thực lực.
Đúng như Tần Trảm nói.
Uy hiếp của Trần Đạo Huyền và Tần Trảm đối với bọn họ, cũng chỉ là tương
lai, mà một khi Thanh Vi đạo phái đạt được Thái Nhất Thần Thủy, thì sẽ lập tức
sinh ra uy hiếp đối với mọi người.
Ai nhẹ và nặng, họ vẫn có thể phân biệt rõ ràng.
- Hừ! Yêu ngôn hoặc chúng!
Tần Trảm vừa dứt lời, Dịch Thiên Kỳ liền hét lớn một tiếng.
- Chư vị, Càn Nguyên Kiếm Tông đầu tiên là phái trọng binh xâm lấn Huyền
Thanh đạo minh ta, sau đó lại vận động các tông đến cướp đoạt tông ta Thái
Nhất Thần Thủy! Tông môn xâm lược thành tính như thế, mới có thể nghĩ sau
khi sinh ra Nguyên Thần đạo quân liền trắng trợn mở rộng lãnh thổ. Trong khi
mấy ngàn năm qua, Huyền Thanh đạo minh ta chưa bao giờ phạm biên giới của
các tông. Cho dù Huyền Thanh đạo minh chúng ta thật sự sinh ra Nguyên Thần
đạo quân, cùng lắm là đoạt lại Xuất Vân quốc vốn thuộc về Huyền Thanh đạo
minh ta, sao có thể xâm lược các tông như lời vừa nói!
Nào ngờ, Tần Trảm nghe được Dịch Thiên Kỳ mặt dày vô sỉ như vậy, tức
giận ngay tại chỗ.
ồ ẩ ắ ấ
- Nhà ngươi đồ cẩu thí này, thật sự đảo trắng thay đen, từ khi nào mà Xuất
Vân quốc đã trở thành lãnh thổ của Huyền Thanh đạo minh ngươi? Năm đó,
Huyền Thanh đạo minh ngươi thừa dịp Càn Nguyên Kiếm Tông ta cứu viện
Lưỡng Giới Uyên, nhân lúc thực lực chúng ta suy nhược mà ngang nhiên xâm
lấn tông ta. Đây là chuyện mà các tông đã thấy rõ rồi, ngươi còn muốn giựt nợ
sao?
Tần Trảm càng nói càng tức giận, trừng mắt nói:
- Cẩu vật bớt sủa bậy, mọi người lên đánh ra bộ mặt thật của hắn đi!
Dịch Thiên Kỳ thấy Tần Trảm há mồm ‘cẩu thí’ ngậm miệng ‘cẩu vật’, sắc
mặt hoàn toàn âm trầm xuống:
- Tốt, nếu Tần điện chủ muốn tìm bổn tọa đọ chiêu, bổn tọa đương nhiên
phụng bồi, bổn tọa cũng muốn nhìn xem, ngươi là tu sĩ được xưng là thiên tư tốt
nhất trong lịch sử Càn Nguyên Kiếm Tông, đến tột cùng thực hư như thế nào!
- Cẩu! Đến đây!
Tần Trảm vừa dứt lời.
Vẫy tay, chỉ thấy một cây phiên kỳ đen kịt như mực xuất hiện trong tay Tần
Trảm.
Trần Đạo Huyền đứng cách Tần Trảm không xa, khi hắn nhìn thấy cây phiên
kỳ này, trong lòng lập tức nhận ra, đây chính là một trong ba kiện bảo vật hắn
nhìn thấy trước Thông Thiên tháp, Lục Đạo Luân Hồi Phiên.
Khi nhìn thấy phiên kỳ này, Trần Đạo Huyền chỉ cảm thấy thần hồn của
mình bị nó hấp thu, cảm thấy đầu óc choáng váng hoa mắt.
Nhưng ngay sau đó.
Kim sắc kinh văn trong thức hải hơi chấn động, cảm giác đầu óc choáng
váng trong nháy mắt biến mất.
- Tiên khí công kích thần hồn thật khủng bố!
Trần Đạo Huyền thầm kinh hãi.
Quả nhiên, so với Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ thiên về phụ trợ, Lục Đạo Luân
Hồi Phiên mới là tiên khí tấn công thuần túy, hơn nữa còn là tiên khí công kích
thần hồn.
Nơi xa.
Dịch Thiên Kỳ nhìn thấy Lục Đạo Luân Hồi Phiên màu đen trong tay Tần
Trảm, trong lòng nhất thời nhấc lên sóng to gió lớn:
- Thuần Dương tiên khí!
- Không, không đúng!
Ngay sau đó, Dịch Thiên Kỳ phát hiện ra một chỗ không phù hợp.
Thuần Dương tiên khí không có khả năng yếu như vậy!
Đúng vậy.
ắ ằ ắ
Trong mắt Dịch Thiên Kỳ, tuy rằng cây phiên kỳ màu đen trước mắt này toát
ra khí tức Thuần Dương như có như không, nhưng linh vận ba động mà bản
thân nó tản mát ra cũng chỉ như pháp khí lục giai.
Đây chắc chắn không phải là tiên khí.
Hoặc nói cách khác, đây không phải là kiện tiên khí dầy đủ.
Nghĩ đến đây, Dịch Thiên Kỳ hơi thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn lập tức lại
nghĩ đến, cho dù là Thuần Dương tiên khí chân chính thì lại thế nào?
Cho dù Tần Trảm thật sự có Thuần Dương tiên khí, với tu vi Nguyên Anh
hậu kỳ của hắn, thì làm sao có thể thúc dục được?
Tuy là nói như vậy.
Dịch Thiên Kỳ tâm tính cẩn thận vẫn ra lệnh cho Hà trưởng lão bên cạnh:
- Ngươi đi thử pháp khí trong tay hắn một lần!
Với tư cách là người phụ trách Vô Ảnh cung, Hà trưởng lão chính là Dịch
Thiên Kỳ một tay đề bạt, nói là đệ nhất tâm phúc của hắn cũng không quá đáng.
Mặc dù vậy, sau khi nghe mệnh lệnh này, trong lòng Hà trưởng lão vẫn còn
có chút oán hận.
Không nói Lục Đạo Luân Hồi Phiên trong tay Tần Trảm, cảnh giới đại đạo
của đối phương cũng không phải Hà trưởng lão có khả năng chống lại.
Chỉ có điều, hắn không dám không nghe mệnh lệnh của Dịch Thiên Kỳ.
Hơn nữa, thực lực của hắn còn mạnh hơn U Nguyệt cung cung chủ nhiều,
Tần Trảm muốn đánh bại hắn rất dễ, nhưng muốn chém giết hắn trước mặt tông
chủ, cơ hồ là chuyện không có khả năng.
Vừa nghĩ tới đây.
Hà trưởng bạo gan đứng ra:
- Chỉ bằng ngươi, mà cũng có tư cách để cho tông chủ chúng ta ra tay sao?
Để lão phu đến!
Dứt lời.
Hà trưởng lão không cho Tần Trảm cơ hội nói câu nào, trực tiếp gọi ra một
đôi Kim Luân.
Trên Kim Luân, Kim Hành pháp tắc chợt bộc phát!
Chẳng qua, còn chưa kịp chờ Hà trưởng lão ra tay, Tần Trảm vung mạnh
Lục Đạo Luân Hồi Phiên về phía Hà trưởng lão.
Tiếp theo.
Hà trưởng lão tinh thần phấn chấn, thẳng tắp ngửa ra sau, thân thể liền rơi
xuống mặt đất.
- Hà trưởng lão!
- Hà trưởng lão!
- ......
Thấy thế, đám người Thanh Vi đạo phái nhao nhao kinh hô ra tiếng, Dịch
Thiên Kỳ trực tiếp đưa tay vớt Hà trưởng lão tới.
- Cái này...
Khi thấy rõ bộ dáng của Hà trưởng lão, mọi người ai nấy đều sinh lòng sợ
hãi.
Chỉ thấy Hà trưởng lão an tường nhắm hai mắt lại, thân thể của y không có
một chút tổn thương nào, Dịch Thiên Kỳ trực tiếp dùng thần thức thăm dò vào
đan điền của Hà trưởng lão.
Hắn phát hiện, bên trong đan điền tử phủ của Hà trưởng lão, Nguyên Anh
của đối phương giống như thân thể của y, an tường nhắm hai mắt lại, điểm
chung duy nhất chính là, cả hai đều không hề có khí tức ba động.
Thần hồn tiêu tán!
Hà trưởng lão đã chết! Bị Tần Trảm một kích miểu sát!
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời sợ tới mức mất bình tĩnh
đứng lên.
Nguyên Anh chân quân Thế Giới cảnh đúng là mạnh, nhưng tuyệt đối không
mạnh đến trình độ một kích miểu sát chân quân đứng đầu.
Nhất là Hà trưởng lão còn không phải là chân quân đứng đầu bình thường. Ở
trong một đám chân quân đỉnh cấp của Huyền Thanh đạo minh, y đã coi như là
mấy vị đứng đầu!
Mà một vị chân quân đứng đầu thực lực cường đại như vậy, lại bị một kích
của Tần Trảm miểu sát!
- Lùi lại! Tất cả đều lui lại!
Dịch Thiên Kỳ gắt gao nhìn chằm chằm Tần Trảm, hét lớn một tiếng:
- Người thần hồn không đủ cường đại lập tức lui ra sau lưng ta!
Nghe nói như vậy, mấy chục vị Nguyên Anh chân quân của Thanh Vi đạo
phái đều lui về phía sau Dịch Thiên Kỳ.
Người còn lại đứng trước mặt mọi người, không phải tự xưng là thần hồn
cường đại, thì chính là nắm giữ pháp khí phòng ngự thần hồn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.