Nhìn giai nhân biến mất trên bầu trời.
Trần Đạo Huyền không khỏi nắm chặt nhẫn trữ vật trong tay, lời nói của Phi
Thần Tuyết trước khi đi giống như ở bên tai.
- Trần Lang, đây là ba trái Thánh Nguyên Quả còn sót lại của Càn Nguyên
Kiếm Tông, thiếp thân hy vọng lần sau khi gặp chàng, Trần Lang đã là tu sĩ
Nguyên Anh.
- Hô!
Trần Đạo Huyền thở phào nhẹ nhõm, thân hình chợt lóe, biến mất không
thấy.
Đảo Song Hồ.
Tiên phủ của tộc trưởng.
Là nơi tu hành của Trần Đạo Huyền, tiên phủ của tộc trưởng đã trải qua mấy
lần mở rộng và tu sửa, hiện giờ đã là một tòa kiến trúc khổng lồ chiếm diện tích
mấy chục vạn mét vuông.
Bên trong tiên phủ, từng tòa cung điện san sát, phong cảnh lâm viên khắp
nơi.
Tuyệt hơn chính là, trong tòa tiên phủ này, tổng cộng có một trăm lẻ tám linh
nhãn hình thành linh hồ khảm nạm, khiến cho tòa tiên phủ này tựa như tiên gia
thánh địa.
Trước một linh hồ trong tiên phủ.
Một nữ tử xinh đẹp với dáng người yểu điệu, mặc váy tiên sa mỏng, đang
nghịch nước trong linh hồ.
Đột nhiên, một bóng người chợt xuất hiện trong lương đình bên cạnh linh
hồ.
Trần Đạo Huyền nhìn bóng dáng xinh đẹp trong linh hồ, tự mình ngồi xuống
ghế đá trong lương đình.
Trong linh hồ.
Lạc Li đang nghịch nước rốt cục cảm ứng được sự khác thường, quay đầu
nhìn thấy Trần Đạo Huyền, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vui sướng.
- Trần Lang, ngươi đã trở lại!
Vừa dứt lời, ầm ầm một tiếng, Lạc Li liền nhảy lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1500943/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.