Khương Tổ Nhất cứng rắn nghĩ, một kiếm thoáng bức lui Trần Đạo Huyền,
còn chưa đợi Trần Đạo Huyền lần nữa tiến sát đến người, há miệng phun ra,
một viên lôi châu lóng lánh được hắn phun ra.
- Lôi Kiếp Châu!
Trần Đạo Huyền liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của vật này, không nói
hai lời, vội vàng tách song kiếm ra, mở hai tay bảo vệ trước đầu.
Ngay khi hắn vừa làm ra động tác này, lực lôi đình khủng bố trong Lôi Kiếp
Châu lập tức bộc phát!
- Oanh!!
Lôi cầu màu tím khổng lồ khủng bố, nổ tung giữa Trần Đạo Huyền và
Khương Tổ Nhất.
Ngay sau đó, hai đạo thân hình đồng thời bị sóng xung kích thật lớn hung
hăng đẩy ra.
Chờ Trần Đạo Huyền lần nữa khống chế thân hình, hắn phát hiện mình đã bị
lôi cầu này nổ tung đánh bay mấy chục dặm.
Dùng tốc độ độn tốc của hắn, hơn mười dặm chỉ cần mấy hơi thở là có thể
chạy tới, nhưng Khương Tổ Nhất hiển nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này nữa.
Khương Tổ Nhất vừa nhìn thấy Trần Đạo Huyền cứng rắn bị lôi kiếp châu
một kích lại không tổn hại gì cả, trong lòng không khỏi chấn động.
Hắn gật đầu:
- Ta thắc mắc vì sao ngươi lại không có tâm tư với linh giáp cấp ba, thì ra đã
có tốt hơn. Linh Giáp có thể phòng ngừa được công kích bình thường, nhưng lại
không ngăn được công kích thần hồn, đi chết đi!
Trong mắt của Khương Tổ Nhất lộ ra vẻ thoải mái, há miệng phun ra một
cây cổ cầm.
Cổ cầm này đón gió liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-tu-tien-tai-gia-toc/1501013/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.