Ngân Dực thiên tôn!
Yêu Đình đế sư liếc mắt nhìn vết thương khôi phục như lúc ban đầu, cười
lạnh nói:
- Đã sớm nghe nói trong Quảng Nguyên giới có mấy vị Độ Kiếp thiên tôn có
chiến lực đạt tới ngưỡng cửa Chân Tiên cấp, hôm nay rốt cục may mắn được
gặp được một vị! Đáng tiếc, ngươi không phải Đại Thừa Chân Tiên, không có
tiên lực thì không thương tổn được yêu thân này của ta!
- Thử xem!
Ngân Dực thiên tôn cũng không nói nhảm, sau khi phun ra hai chữ, cánh
chim màu bạc chợt lóe lên, lần thứ hai vọt tới Yêu Đình đế sư.
Trần Đạo Huyền phát hiện, so với pháp khí ngân thương trong tay y, thứ
khủng bố chân chính của Ngân Dực thiên tôn chính là tốc độ của y.
Mặc dù Trần Đạo Huyền dùng thần thức toàn lực bắt lấy, nhưng vẫn không
cách nào phát hiện ra quỹ tích di động của đối phương.
- Nhanh! Quá nhanh!
Trần Đạo Huyền thán phục nói:
- So với tốc độ phản ứng của thần thức ta còn nhanh hơn vô số lần, tốc độ
nhanh như vậy, cái gì thuấn di, cái gì độn thuật, căn bản đều không cần. Chiến
đấu dựa vào tốc độ khủng bố này, quả thực đứng ở thế bất bại!
Sự thật cũng đúng như Trần Đạo Huyền nói, dưới sự kiềm chế của tốc độ
khủng bố của Ngân Dực thiên tôn, Yêu Đình đế sư tựa như một mục tiêu sống
bị đùa giỡn.
Bất luận nó giãy dụa như thế nào thì đều không có kết quả, chỉ có thể rơi vào
cục diện bị động bị đánh đập.
Tuy rằng trong miệng nó nói Ngân Dực thiên tôn không có tiên lực, thương
tổn không được yêu thân của nó.
Trên thực tế dưới thế công liên tục của Ngân Dực thiên tôn, Yêu Đình đế sư
phát hiện tốc độ khôi phục của yên thân bị chậm lại.
Phát hiện này làm cho Yêu Đình đế sư hoảng sợ không thôi.
Uy năng công kích của Ngân Dực thiên tôn rõ ràng không bằng nó, nhưng
đối phương lại dựa vào tốc độ độn tốc vượt xa nó để đùa bỡn nó trong lòng bàn
tay.
Yêu Đình đế sư biết, không thể tiếp tục trận chiến này.
Tuy nói nó có lòng tin, tiếp tục tiêu hao thì Ngân Dực thiên tôn cũng không
chém được nó, dù sao đối phương chỉ là Độ Kiếp thiên tôn, muốn bộc phát ra
ể ấ ấ
công kích có thể so với Chân Tiên cấp, tất nhiên sẽ tiêu hao lượng lớn pháp lực.
Cả hai cùng hao tổn, ai thắng ai thua vẫn còn khó nói.
Nhưng có thể khẳng định là, chắc chắn Ngân Dực thiên tôn sẽ không bại.
Cũng bởi vì tốc độ của đối phương quá nhanh, đánh không lại thì có thể tùy
thời rút lui, nhưng Yêu Đình đế sư thì khác, một khi nó đánh không lại, muốn
chạy cũng không chạy được.
Nghĩ đến đây, Yêu Đình đế sư đã nảy sinh ý thoái lui.
Xoạt!
Trong hư không, mười hai sợi xích đen trắng trực tiếp tản đi, Dao Quang
thành bị nhốt rốt cục được cởi bỏ phong cấm.
Phóng thích Dao Quang thành, Yêu Đình đế sư cũng giảm bớt một phần áp
lực, tương ứng, áp lực đối chiến với Ngân Dực thiên tôn cũng trở nên lớn hơn.
Nhìn thấy cảnh này.
Ngũ Hà thiên tôn tự nhiên sẽ không ngồi nhìn Ngân Dực thiên tôn chiến đấu
một mình, chỉ thấy hắn khống chế Dao Quang thành, trực tiếp đánh tới Kim
Bằng sải cánh mười vạn trượng này.
Oanh!
Dưới sự va chạm của Dao Quang thành, Yêu Đình đế sư lảo đảo, cánh chim
màu vàng rơi xuống vô số.
Giờ khắc này, Yêu Đình đế sư gắt giọng hô:
- Rút lui!
Dứt lời, hai cánh mở ra, bay vào sâu trong hư không.
Thấy thống soái nhà mình chạy trối chết, giới yêu cấp thiên tôn còn lại nhao
nhao chạy theo.
Đáng tiếc, hiển nhiên Ngân Dực thiên tôn sẽ không cho chúng nó cơ hội này.
Chỉ thấy Ngân Dực thiên tôn hóa thành một vệt ngân quang, không ngừng
xuyên qua yêu triều, mỗi một lần hắn lóe lên thì đều có một giới yêu cấp thiên
tôn mất mạng.
Một người một thương!
Trần Đạo Huyền nhìn thấy cảnh tượng này, mí mắt giật liên tục.
Cùng là thiên tôn, cho dù hắn thả ra một vạn, không, mười vạn con trùng
binh ngũ tinh cũng không có chút tác dụng nào đối với Ngân Dực thiên tôn.
Số lượng đôi khi thực sự có thể mang lại sự thay đổi về chất, nhưng dưới sự
chênh lệch tốc độ tuyệt đối, số lượng nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Tốc độ trùng binh ngũ tinh của Trần Đạo Huyền đã đủ nhanh rồi, nhưng hắn
dùng thần thức mới có thể miễn cưỡng bắt được quỹ tích.
ầ ắ ấ ầ
Mà Ngân Dực thiên tôn, cho dù thần thức của hắn mạnh hơn gấp mười lần
thì vẫn không bắt được được chút quỹ tích nào.
Đối mặt với loại tốc độ khủng bố này, trùng binh của hắn có nhiều hơn thì có
ích lợi gì?
Trong Dao Quang thành.
Quân sĩ thủ thành cùng tu sĩ bình thường trong thành nhìn thấy Ngân Dực
thiên tôn tự do cuồng sát ở trong yêu triều, coi giới yêu phổ thông như bụi, sĩ
khí của mọi người đều bị kích phát.
- Nhân tộc tất thắng!
- Nhân tộc tất thắng!
- Nhân tộc tất thắng!
- .......
Vừa mới bắt đầu, thanh âm còn thưa thớt lẻ tẻ, cuối cùng liên kết thành một
mảnh, chấn động cả tòa thành.
Thấy Ngân Dực thiên tôn còn muốn đuổi theo nữa, Ngũ Hà thiên tôn vội
vàng truyền âm nói:
- Ngân Dực huynh, không cần đuổi theo nữa, cẩn thận mai phục!
Nghe thấy như vậy.
Sau khi Ngân Dực thiên tôn đánh chết giới yêu cấp thiên tôn cuối cùng, quay
trở lại Dao Quang thành.
Vừa mới trở lại Dao Quang thành, Ngân Dực thiên tôn nhìn sắc mặt Ngũ Hà
thiên tôn vô cùng tái nhợt, nhíu mày nói:
- Ngũ Hà huynh, ngươi không sao chứ?
Ngũ Hà thiên tôn lắc đầu, lập tức chắp tay với Ngân Dực thiên tôn, cười khổ
nói:
- Đa tạ Ngân Dực huynh kịp thời giúp đỡ, nếu không lần này chỉ sợ ta lành ít
dữ nhiều rồi.
Ngân Dực thiên tôn gật gật đầu, lại nói:
- Kỳ quái, sao lần này Yêu Đình lại tùy tiện phát động thế công lớn như vậy,
chẳng lẽ nói Yêu Đình đã thống nhất Chân Yêu giới?
Nghe vậy, sắc mặt Ngũ Hà thiên tôn đột nhiên biến đổi, chợt hắn lắc đầu:
- Không có khả năng, cũng không phải chúng ta không thu thập được chút
tình báo nào về Chân Yêu giới, chuyện lớn như vậy, không có khả năng chúng
ta không chiếm được chút tin tức nào.
- Cũng đúng.
Ngân Dực thiên tôn dừng một chút:
ấ ế ầ ề
- Ngũ Hà huynh, ta thấy thương thế của ngươi khá nặng, có cần trở về
Quảng Nguyên giới tu dưỡng không?
- Nhưng Dao Quang thành này...
Ngũ Hà thiên tôn thần sắc chần chờ.
- Ngũ Hà huynh yên tâm, có ta ở đây, ngươi còn sợ mất Dao Quang thành
sao.
Nghe nói như vậy, Ngũ Hà thiên tôn cuối cùng cũng yên tâm, hắn chắp tay
với Ngân Dực thiên tôn, cười nói:
- Có lời này của Ngân Dực huynh, ta liền yên tâm.
- Ngũ Hà huynh, ngươi hẳn là cách lôi kiếp lần thứ tám không lâu nhỉ?
- Nhanh rồi, ta chuẩn bị thừa dịp lần dưỡng thương này, ở Quảng Nguyên
giới độ lôi kiếp lần thứ tám!
Nghe được điều này, sắc mặt Ngân Dực thiên tôn liền vui vẻ, chắp tay nói:
- Vậy ta đây chúc Ngũ Hà huynh thuận lợi độ kiếp, trở thành trụ cột mới của
nhân tộc ta!
Ngũ Hà thiên tôn cười nói:
- Mượn cát ngôn của Ngân Dực huynh.
......
Trong Dao Quang thành.
Ngụy Trung Vũ thần sắc phức tạp nhìn Trần Đạo Huyền, trong lúc nhất thời
không biết nên nói cái gì.
Trần Đạo Huyền cũng cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt giữa hai bên.
Hắn yên lặng thu hồi trùng binh của đội viên thủ hạ, lập tức cười nói với
Ngụy Trung Vũ:
- Đội trưởng, ngài nhìn ta như vậy làm gì?
Ngụy Trung Vũ tức giận nói:
- Ta nhìn ngươi làm gì? Ta thấy đại đội chúng ta lại có một binh lính có bối
cảnh kinh người như ngươi, ta lại hoàn toàn không biết gì cả!
Nói rồi, Ngụy Trung Vũ nhíu mày nói:
- Nếu ta nhớ không sai, không phải ngươi từ Phượng Vẫn giới tới sao?
- Đúng vậy, ta...
- Thôi quên đi!
Ngụy Trung Vũ phất phất tay:
- Ta không phải là người truy vấn ngọn nguồn, ngươi có bối cảnh gì, ta
không quan tâm. Nhưng miễn là ngươi còn làm lính trong dưới quyền của ta
một ngày, thì ngươi phải nghe theo ta!
- Dạ dạ.
Trần Đạo Huyền cười nói:
- Cái đó ta chắc chắn nghe đội trưởng ngươi.
Lúc này Ngụy Trung Vũ mới lộ ra vẻ hài lòng, hắn vỗ vỗ bả vai Trần Đạo
Huyền, nói:
- Lấy quân công hôm nay của ngươi, nếu ta đoán không sai, e rằng ngươi sẽ
được chấm dứt thời gian phục dịch.
Trần Đạo Huyền thần sắc khẽ động:
- Đội trưởng, chuyện này là như thế nào?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.