- Nâng cao thực lực, yên lặng theo dõi kỳ biến!
Trần Đạo Huyền gằn từng chữ nói.
Phi Thần Tuyết nghe vậy, trong lòng cả kinh.
Tăng thực lực lên nàng có thể lý giải, đối với tu sĩ, bất cứ lúc nào tăng lên tu
vi cùng thực lực đều là đại sự hàng đầu, nhất là thời khắc đối mặt với loại ngoại
địch xâm lấn như bây giờ.
Nhưng yên lặng theo dõi kỳ biến, có vẻ Trần Đạo Huyền có chút không gần
nhân tình.
Dù sao, một thời gian trước, Vạn Tinh Hải bọn họ và các tông Tây Bắc vừa
mới kết thành đồng minh công thủ.
Tuy nói mọi người không lập lời thề đại đạo, nhưng công khai hủy ước như
vậy, đây không giống tác phong của Trần Đạo Huyền.
Chợt, Phi Thần Tuyết dường như nghĩ đến cái gì đó, thăm dò nói:
-Trần Lang, ngươi là muốn đem các tông Tây Bắc...
- Không sai, ta muốn thừa dịp ngoại giới cho áp lực, đem mấy đại tông môn
Tây Bắc tích hợp lại cùng một chỗ với Vạn Tinh Hải ta, thành lập một tiên minh
khổng lồ hơn!
Nghe được ý nghĩ của Trần Đạo Huyền, Phi Thần Tuyết nhất thời tim đập
như sấm.
Vì sao các tông phản kháng Tư Đồ gia, còn không phải là không muốn trở
thành chư hầu của Tư Đồ gia sao.
Nhưng bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới, tiễn đi một Tư Đồ gia, nhưng lại
bị Trần Đạo Huyền nhìn chằm chằm.
Hoặc là nói, bọn họ cho dù nghĩ đến, nhưng trong lòng cũng đều cho rằng,
so với uy hiếp tương lai Trần Đạo Huyền mang đến cho bọn họ, trước mắt uy
hiếp của Tư Đồ gia càng lớn hơn.
Các tông Tây Bắc cộng thêm Vạn Tinh Hải, một khi thành lập thành Tiên
Minh mới.
Vô luận là từ lãnh thổ hay là thực lực, tất cả đều được coi là thế lực nhất lưu,
hơn nữa còn là cường giả trong thế lực nhất lưu.
Dù sao hai chi tiểu đội đạo binh tam tinh mà Trần Đạo Huyền từ Truyền Bảo
các bỏ ra một số tiền lớn mua về không phải là ăn chay.
Nói rồi.
Trần Đạo Huyền lấy ra một tấm mặc ngọc bài cổ xưa đưa cho Phi Thần
Tuyết, nói:
ể
- Đây là tàng binh bài, bên trong có một chi tiểu đội đạo binh tam tinh, còn
có cái này — Thiên Hoa Ngọc Lộ, hiệu quả giống như Thái Nhất Thần Thủy,
đều có thể tăng cường thần hồn của tu sĩ, chính là chí bảo hiếm có phụ trợ tu sĩ
đột phá Nguyên Thần kỳ! Còn có cái này...
Trần Đạo Huyền từ trong nhẫn trữ vật lấy hết món bảo vật này đến món
khác.
Không chỉ có Phi Thần Tuyết, ngay cả Thánh Nguyên đan thích hợp cho Lạc
Li sử dụng, lần này Trần Đạo Huyền cũng mua không ít.
Lần trước Thánh Nguyên đan chỉ có ba khỏa, hắn đều cho Trần Phúc Sinh.
Trần Phúc Sinh cũng không phụ trọng thác, đã đột phá đến Nguyên Anh kỳ.
Đáng tiếc là Trần Phúc Sinh không giống Trần Đạo Huyền, mặc dù mượn
linh đan đột phá đến Nguyên Anh kỳ, nhưng cảnh giới đại đạo vẫn có chút
không theo kịp.
Mặc dù đột phá đến Nguyên Anh kỳ, nhưng pháp lực có vẻ phù phiếm bất
ổn, cần phải hảo hảo mài giũa một phen, tăng lên cảnh giới đại đạo mới được.
Trong thời gian ngắn, Trần Phúc Sinh không thể sử dụng thủ đoạn dục tốc
bất đạt này nữa.
Nếu không, có khi sẽ làm lung lay đạo cơ của hắn.
Tuy rằng trong lòng Trần Đạo Huyền hy vọng Trần gia ngoại trừ hắn còn có
một người có thể đảm đương ở phía trước xuất hiện.
Nhưng cũng không thể lấy cái giá là đạo đồ của Trần Phúc Sinh.
Nếu không, Trần Phúc Sinh chẳng phải sẽ trở thành người công cụ giống
như đạo binh sao?
Phi Thần Tuyết tiếp nhận từng kiện bảo vật mà Trần Đạo Huyền đưa tới,
biểu tình trên khuôn mặt xinh đẹp từ lúc ban đầu khiếp sợ, trở nên dần dần tê
dại.
1500 vạn giọt tạo hóa lực thật sự là quá nhiều, nhiều đến mức đều có thể
mua được một kiện Thuần Dương tiên khí ở Truyền Bảo các.
Sử dụng số tiền khổng lồ này để mua tài nguyên quý giá, tự nhiên có thể
mua một đống lớn.
Đây là Trần Đạo Huyền đã san số tiền khổng lồ này ở trên hai chi tiểu đội
đạo binh tam tinh, nếu không, bảo vật mà hắn mua được còn nhiều hơn nữa.
Phi Thần Tuyết thu từng bảo vật mà Trần Đạo Huyền đưa tới vào nhẫn trữ
vật, lập tức nghĩ đến cái gì đó, nói:
- Đúng rồi, ta cũng có một thứ muốn cho ngươi.
- Cái gì?
Trần Đạo Huyền tò mò nói.
- Là cái này!
ầ ế ố ể
Nói xong, Phi Thần Tuyết đưa tối một pháp khí kiểu kèn lệnh màu vàng.
- Đây là?
Trần Đạo Huyền nhíu mày.
- Đây là tử mẫu truyền âm loa, ngươi có thể xem như là ngọc phù truyền tấn
ở khoảng cách siêu xa, chẳng qua so sánh với ngọc phù truyền tấn bình thường,
khoảng cách nó truyền tin tức xa hơn trăm ngàn lần.
Nghe vậy, ánh mắt Trần Đạo Huyền lập tức sáng lên:
- À, còn có thứ tốt như này ư?
Là một người xuyên việt, Trần Đạo Huyền tất nhiên biết, thông tin liên lạc
và giao thông có ý nghĩa như thế nào đối với một thế lực.
Truyền tống trận xuất hiện, có thể đem thế lực phân tán nắm chặt thành
quyền, vặn thành một cỗ kình lực.
Mà truyền thông tin thời gian thực từ xa, có thể làm cho chưởng khống giả
của thế lực đó không cần bước chân khỏi nhà liền có thể biết được tin tức ở mỗi
một góc thế lực dưới trướng.
Có thể nói, cả hai đều rất quan trọng đối với một thế lực.
Lúc trước Càn Nguyên Kiếm Tông cùng Huyền Thanh Đạo Minh đại chiến.
Trong tay Trần Đạo Huyền không có loại bảo vật này, mà chỉ có ngọc phù
truyền tấn bình thường nhất, bởi vậy, hắn mới không cách nào biết được tin tức
Thập Tam thúc bị lão tổ Khương gia bắt cóc.
Tương tự.
Hiện tại Thanh Vi đạo phái dụng binh tiến đánh Thiên Cơ điện, Linh Trùng
cốc và Thiên Diễn tông, nếu có bảo vật này, bọn Trần Đạo Huyền có thể nắm
giữ tình hình chiến đấu của các tông Tây Bắc theo thời gian thực.
Điều này rất quan trọng đối với kế hoạch tiếp theo của Trần Đạo Huyền.
Tuy nói Trần Đạo Huyền muốn mượn tay Tư Đồ gia để triệt để thu phục các
tông Tây Bắc, nhưng điều kiện tiên quyết là, áp lực của Tư Đồ gia không thể
quá lớn, không nên trực tiếp san bằng các tông Tây Bắc.
Nếu là như vậy, một phen mưu đồ của hắn chẳng phải đều trở thành trò đùa
sao.
Trần Đạo Huyền tiếp nhận tử mẫu truyền âm loa, cẩn thận quan sát một
phen, yêu không buông tay nói:
- Bảo bối tốt!
Nghe thấy như vậy.
Phi Thần Tuyết trên mặt hiện lên một tia ý cười, kiện pháp khí đặc thù này
chính là nàng gần đây hao phí đại khí lực mua từ bên ngoài.
Trước không nói đến phẩm giai của nó cao bao nhiêu, nhưng giá trị chiến
lược của nó tuyệt đối không thua kém đạo binh nhất tinh bình thường.
ẫ ề ẫ ầ
- Tử mẫu truyền âm loa có 1 mẫu loa cùng với 7 tử loa, cái trong tay Trần
Lang ngươi là mẫu loa.
Nói xong, Phi Thần Tuyết lật bàn tay, trong lòng bàn tay lẳng lặng trôi nổi 3
cái tử loa.
- Tại sao chỉ có 3 cái?
Trần Đạo Huyền sửng sốt một chút, Linh Trùng cốc, Thiên Cơ điện, Thiên
Diễn tông hẳn là còn lại 4 tử loa mới đúng chứ.
- Còn có 1 cái, ta cho Huyền Dương tông.
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền gật đầu.
Mặc kệ Huyền Dương tông có phải là cỏ đầu tường hay không, ít nhất bề
ngoài, đối phương vẫn nguyện ý hợp tác với bọn Trần Đạo Huyền. Bởi vậy, đặt
1 truyền âm tử loa trên người bọn họ cũng không phải là không có chút tác dụng
gì.
Dù sao Vạn Tinh Hải cũng còn một khoảng cách với các tông Tây Bắc Tiên
Vân Châu.
Nếu Huyền Dương tông có thể trước tiên truyền ra một chút tin tức vụn vặt,
đối với Trần Đạo Huyền áp dụng biện pháp ứng phó kế tiếp, có giá trị tham
khảo tương đối trọng yếu.
- Được, ta biết, ngươi theo dõi chặt chẽ động tĩnh đại chiến của Thanh Vi
đạo phái và Thiên Cơ điện, ta đi bế quan trước!
- Yên tâm đi.
Phi Thần Tuyết ôn nhu nói.
Một bên, Lạc Li thấy Trần Đạo Huyền vừa trở về liền muốn bế quan tăng
thực lực, há miệng nhỏ nhắn, cuối cùng một câu cũng không nói ra miệng
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.