🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Đây là?
Trần Đạo Huyền nhìn về phía kiện bảo vật thứ ba, ánh mắt ngưng tụ.
Bảo vật thứ ba, ngoại hình chính là một bức tranh, những điểm tinh quang
trên bức tranh này rất là xinh đẹp.
Chẳng qua ở trên tấm bản đồ này, Trần Đạo Huyền lại cảm nhận được một
cỗ khí tức vô cùng quen thuộc, dường như... Trong cõi u minh, có cái gì đó liên
kết chính mình với bản đồ sao này.
Bạch y đạo nhân nhìn ra Trần Đạo Huyền chần chờ, lại không nói một lời,
mặc cho hắn tự mình lựa chọn.
Trần Đạo Huyền nhìn bạch y đạo nhân một cái, biết mình không thể chiếm
được bất kỳ gợi ý nào từ trên người đối phương, liền chỉ ngón tay về phía kiện
bảo vật thứ ba, cũng chính là bức tinh đồ kia.
- Bẩm tiền bối, ta chọn bảo vật này.
Bạch y đạo nhân gật gật đầu:
- Bản đồ này tên là Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, là một món chí bảo hướng
thẳng vào bản chất của đại đạo.
Hắn dừng một chút, ánh mắt có chút kỳ quái nhìn Trần Đạo Huyền một cái:
- Ngươi chọn bảo vật này, chắc hẳn là cảm thấy bức tranh này cho ngươi
cảm giác thân thiết nhất đúng không?
Nghe vậy, trong lòng Trần Đạo Huyền chấn động mạnh mẽ.
Mặc dù trong lòng rung động không thôi, nhưng biểu tình trên mặt của hắn
lại không có chút biến hóa nào, ngoài miệng bất động thanh sắc nói:
- Đây là lần đầu vãn bối nhìn thấy bức tranh này, vì sao tiền bối lại cho rằng
ta sẽ cảm thấy thân thiết với nó nhất?
Bạch y đạo nhân khẽ mỉm cười, nói:
- Bởi vì ngươi tu hành một môn luyện thần cơ bản nhất trong môn của ta
—— Thần Quang Hải.
- Thần Quang Hải?
Trần Đạo Huyền vẻ mặt kinh ngạc:
- Không phải là Định Phách Thần Quang sao??
Bạch y đạo nhân mỉm cười nhìn về phía hắn, cũng không giải thích.
Trần Đạo Huyền thì nhíu mày, hắn cẩn thận nhớ lại lai lịch của môn Định
Phách Thần Quang này.
Trần Đạo Huyền có thể đạt được thần thông Định Phách Thần Quang này,
hoàn toàn nhờ vào sự trợ giúp của kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn.
ế ầ ắ ấ ắ ề ế
Lại nói tiếp, đây là lần thứ hai hắn ta thấy kim sắc kinh văn truyền thụ kiến
thức công pháp cho mình.
Môn diệu pháp đầu tiên kim sắc kinh văn truyền thụ cho hắn, đương nhiên là
Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh mà Trần Đạo Huyền dựa vào nhiều nhất.
Đối với Trần Đạo Huyền, môn công pháp này quả thực là chỗ dựa lớn nhất
hắn từ tu hành đến nay.
Có thể nói, hắn có thể có những thành tựu như bây giờ, hơn 90% là nhờ vào
công pháp này.
Mà môn công pháp thứ hai là Định Phách Thần Quang, cũng chính là Thần
Quang Hải bạch y đạo nhân nói.
Nhưng so với Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, Thần Quang Hải có vẻ quá tầm
thường.
Tuy nói trên lý thuyết nó có thể khuếch trương thức hải của người tu hành
lên vô hạn, nhưng Thần Quang Hải lớn mạnh cũng không phải là chuyện một
sớm một chiều, mà cần người tu hành pháp này tích lũy từng ngày mới được.
Hơn nữa, mặc dù trên lý thuyết Thần Quang Hải khuếch trương không có
giới hạn trên, nhưng sau khi tu hành Trần Đạo Huyền phát hiện, tu vi của tu sĩ
sẽ hạn chế sự khuếch trương của Thần Quang Hải.
Ví dụ như Trần Đạo Huyền bây giờ là Tử Phủ kỳ, bình thường, đường kính
thức hải của tu sĩ Tử Phủ khoảng trăm dặm.
Mà bây giờ đường kính thức hải của Trần Đạo Huyền đạt tới con số khủng
bố hơn bảy trăm dặm.
Công lao lớn nhất trong đó, đương nhiên là nhờ vào sự bành trướng của
Thần Quang Hải, từ đó mở rộng thức hải.
Nhưng khi Thần Quang Hải không ngừng mở rộng, Trần Đạo Huyền phát
hiện ra, tốc độ mở rộng của nó đang chậm lại.
Lúc mới đột phá Tử Phủ kỳ, đường kính thức hải của hắn hoặc là Thần
Quang Hải chỉ có năm trăm dặm.
Tu hành gần một năm sau đó, đường kính thức hải khuếch trương đến bảy
trăm dặm.
Đường kính Thần Quang Hải khuếch trương đến bảy trăm dặm, mặc dù mỗi
ngày Trần Đạo Huyền vẫn khổ luyện không bỏ cuộc, nhưng tốc độ tiến bộ lại dị
thường chậm chạp.
Chiếu theo tốc độ này. Trần Đạo Huyền muốn làm cho đường kính của Thần
Quang Hải, khuếch trương đến phạm vi ngàn dặm có thể sánh ngang với thức
hải của tu sĩ Kim Đan, chỉ sợ phải bỏ ra hơn trăm năm khổ tu mới được.
Đối với việc đường kính mở rộng lên hai ngàn dặm thậm chí còn rộng hơn,
thời gian hao phí không biết bao lâu.
Trần Đạo Huyền cảm thấy, với tu vi của hắn, cho dù thọ nguyên hao hết, chỉ
sợ đường kính cũng chưa chắc có thể khuếch trương đến hai ngàn dặm.
ầ ề
Bởi vì sự bành trướng của Thần Quang Hải, càng về sau càng khó khăn.
Bởi vậy, mặc dù Thần Quang Hải là một môn luyện thần pháp môn cường
đại, hơn nữa một khi kích phát ra, có thể ngắn ngủi định trụ thần hồn của người
khác.
Nhưng so sánh với Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh mà kim sắc kinh văn đưa cho
hắn, hai cái này chênh lệch quá xa.
Hoặc nói cách khác, khoảng cách như giữa mặt trăng và đom đóm.
Theo lý thuyết, lấy tính cách của kim sắc kinh văn, nếu Thần Quang Hải thật
sự kém như vậy, kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn tuyệt đối sẽ không chủ
động truyền thụ nó cho Trần Đạo Huyền.
- Nói cách khác...
Trần Đạo Huyền nhìn về phía tinh đồ ở trước mắt:
- Tác dụng chân chính của Thần Quang Hải, tuyệt đối không chỉ là khuếch
trương thức hải và kích phát một chùm ánh sáng có thể định nhân thần hồn.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.