Tiểu nha đầu trong quán trọ mang theo ấm trà chạy ra, gọi: "Gia gia!" Thấy Bao Cốc cùng Ngọc Mật, nàng thất kinh, phụt một tiếng quỳ trên mặt đất dập đầu: "Bái kiến tiên nữ."
Khóe miệng Ngọc Mật co quắp!
Bao Cốc đỡ tiểu nha đầu dậy: "Bên ngoài lạnh lẽo, ngươi vào đi thôi. Không gọi ngươi đừng đi ra, không chuẩn nghe trộm, về hậu viện đi."
" Ai!" Tiểu nha đầu trả lời một tiếng, một chút cũng không dám trái ý tiên nhân, vội vàng trở về hậu viện, lại hướng nhị vị tiên nữ trước cửa không ngừng chấp tay khẩn cầu.
Ngọc Mật cắn môi, nghẹn cười đến mức ruột đều nhanh thắt lại.
Phong Sư Bá cùng Lữ Các Chủ đi ra ngoài hơn mười bước, thần niệm tìm được sơn thần mếu, chỉ thấy một yêu thú Hoàng Bì tu vi trong thần miếu đang chui trong mếu sơn thần hưởng đèn nhang.
Lẽ nào yêu thú này là Nam Sơn Nhất Kiếm nuôi dưỡng?
Nếu Nam Sơn Nhất Kiếm dễ tìm như vậy, ngay cả một lão đầu của quán trọ cũng biết, thì sao tìm nhiều năm như vậy cũng không thấy?
Lữ Các Chủ kêu một tiếng: "Không đúng!"
Phong Sư Bá cũng thấy Ngọc Mật cùng Bao Cốc đứng trước cửa quán trọ không dời bước, thần sắc khiến hắn muốn đá bay hai người các nàng! Đây là chế giễu! Phong Sư Bá nói: "Lão bản chậm đã!" Hắn đi nhanh trở lại trước cửa quán trọ trừng mắt nhìn Bao Cốc." Còn thừa nước đục thả câu?"
Bao Cốc chỉ chỉ lão khất cái cuộn mình trên mặt đất.
Phong Sư Bá nâng tây muốn chụp Bao Cốc! Còn lấy hắn ra trêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-von-phuc-hau/1706554/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.