Diệt Dung Như Ngọc, thay Ngọc Mật trút giận, tâm tình Bao Cốc cũng không khá hơn, vẫn bị lo lắng bao trùm. Diệt Dung Như Ngọc thì như thế nào? Diệt Dung Như Ngọc cũng không thể làm cho hồn phách bị tổn thương của Ngọc Mật hồi phục. Nàng thà rằng không có Hoang Cổ Sơn Mạch, cũng không nguyện để Ngọc Mật xảy ra chuyện.
Vương Đỉnh đuổi theo Bao Cốc, diệc bộ diệc xu [nhắm mắt theo đuôi] theo sát bên người Bao Cốc, bẩm báo: "Lệnh Chủ, những người lúc nãy chạy trốn xử trí như thế nào?"
Bao Cốc nói: "Người trước khi ngươi hạ lệnh rút lui vẫn thủ vững tại chỗ, đều thưởng một trăm miếng trung phẩm linh thạch. Người trước khi ngươi hạ lệnh rút lui đã bỏ chạy, người của Khảm Bang nội đường án theo lâm trận đào thoát luận xử, xử nhẹ, lưu một mạng. Khảm Bang du tán bang chúng. . . tùy bọn hắn đi đi."
Vương Đỉnh sửng sốt, hỏi: "Tùy bọn hắn đi? Không truy cứu?"
Bao Cốc đạm thanh nói: "Bang chúng trên danh nghĩa, đến từ các lộ thế lực cùng tán tu, còn trông cậy vào bọn họ có thể vì chúng ta bán mạng liều chết?"
Vương Đỉnh gật đầu, không lên tiếng nữa. Sau khi hắn từ thủ đoạn của Lệnh Chủ giết chết Dung Như Ngọc, cùng với thái độ xử lý người lâm trận bỏ chạy nhìn ra Lệnh Chủ căn bản không trông cậy vào dùng đại trận diệt Dung Như Ngọc, chỉ là dùng đại trận này đến nhử địch cùng chọc giận, làm Dung Như Ngọc lơ là, làm cho Dung Như Ngọc trong lúc nổi giận phá hỏng đại trận, cho rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-von-phuc-hau/1706942/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.