Cũng không lâu lắm, tòa giá Bao Cốc liền đến Hoang Cổ Sơn Mạch.
Nàng từ tòa giá đứng dậy, đi đến trước vọng đài trên tòa giá, lấy ra ngọc bội Yêu Thánh cấp nàng, vừa muốn lấy phương thức đồng dạng dẫn Bạt ra, khóe mắt dư quang miết qua thình lình thấy Bạt vô thanh vô tức xuất hiện ở nàng phía trước hơn trượng chỗ.
Bạt nhưng như thường lệ xích lõa, trên tay nàng cầm một cánh tay bóng loáng trắng như ngọc đang chậm rãi ăn.
Dáng vẻ Bạt ăn đồ thập phần nhã nhặn, từng ngụm từng ngụm nhỏ mà chậm rãi gặm, nhưng thứ nàng gặm chính là nữ nhân cánh tay, cái này làm cho Bao Cốc rất khó nhận.
Đừng nhìn nàng ăn nhã nhặn, tốc độ cũng không chậm, không đến mấy tức thời gian, cánh tay kia đã bị nàng ăn chỉ còn lại có trắng noãn xương cốt, bóng loáng đến giống như bào đinh đại sư dùng dao lóc xương tốt nhất mà lóc qua.
Hàm răng của nàng cắn nhẹ trên xương cánh tay, theo "Răng rắc" một tiếng, thanh âm xương cốt gãy lìa vang lên, cốt tủy không nhiều trong cánh tay đều bị nàng hút sạch sẽ.
Bạt gặm ăn hết này tinh tế mềm mại cánh tay, lúc này mới nâng đôi mắt đen như mực lại mơ hồ hiện lện vài tia hồng quang lên, vô cùng hứng thú đánh giá Bao Cốc.
Bao Cốc cúi đầu vuốt vuốt trên tay ngọc bội, nói: "Này khối ngọc bội là sư phụ ta tự tay luyện chế cho ta, bên trong lạc có một luồng bản mạng tinh huyết ấn ký của nàng, ta nghĩ ngươi nhất định không xa lạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-von-phuc-hau/397605/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.