“Việc Thần Tiên Thủy bán như thế nào, bán bao nhiêu, bán cho ai – đều do Vân cô nương định đoạt. Tụ Bảo Đường vẫn giữ nguyên quy củ cũ: kẻ gọi giá thì lên tiếng, kẻ không gọi giá – xin giữ yên lặng. Ai không tuân thủ, chúng ta sẽ lập tức mời ra ngoài.”
“Hảo, tiếp theo xin nhường lại thời gian cho Vân cô nương.”
Bạch Cẩn Sơn khẽ cúi đầu, lui xuống, nhường chỗ cho Vân Nguyệt.
Vân Nguyệt bước ra giữa khán đài, nhẹ gật đầu với đám người dưới khán đài, giọng thanh thoát cất lên:
“Tiểu nữ danh xưng Vân Nguyệt. Vì gần đây gặp chút phiền toái, cần gấp tiền bạc, đành phải mang ra đấu giá Thần Tiên Thủy do mẫu thân ta nghiên cứu trước lúc lâm chung. Loại Thần Tiên Thủy này công hiệu rõ rệt, nhưng số lượng cực ít – chỉ có hai bình, bán hết sẽ dừng, giá cao được hàng.”
Lời nàng vừa dứt, hội trường liền xôn xao. Ai nấy đều thì thầm bàn tán.
Thứ chưa từng dùng qua, lại được ca tụng thần kỳ, hơn nữa chỉ có hai bình – đến lúc ra giá không biết nên thêm bao nhiêu, cũng không rõ có xứng với giá hay không.
Thấy vậy, Vân Nguyệt khẽ mỉm cười, tiếp lời:
“Bởi mọi người chỉ nghe danh chứ chưa từng thấy tận mắt, nên tiểu nữ quyết định lấy ra một bình để làm thí nghiệm trực tiếp, giúp quý vị mở rộng tầm mắt.”
Câu nói này khiến cả khán đài càng thêm chấn động.
Hai bình mà dám lấy ra một bình để thử nghiệm? Quả thực… quá hào phóng!
“Không biết trong các vị có cô nương nào sẵn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-gia-sung-the-dac-cong-xuyen-khong/2849415/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.