Tác giả: Vân Phi Mặc
Lâm Phúc mới cùng Lâm thị hai người vừa lòng đi ra khỏi sân, Lâm thị trên mặt giấu không được ý cười, nghiêng đầu đối với đương gia nói: "Đương gia, vẫn là ngươi thông minh, tùy tiện nói hai câu, liền được một tấm da hươu. Tấm này đưa lên trấn trên cũng phải được nửa lượng bạc."
Lâm Phúc trừng mắt nhìn Lâm thị, "Nhỏ giọng một chút, ngươi sợ người khác không biết hay sao."
Lâm thị bị hắn trừng như vậy, ngượng ngùng im miệng, chỉ chốc lát sau lại nhỏ giọng lẩm bẩm nói:
"Đáng tiếc, hôm nay không lấy được căn nhà kia."
Lâm thị nghĩ đến căn nhà, vẫn là vẻ mặt căm giận.
Lấy được đồ tốt éo mất gì còn đòi JJ a (\ /)
Đều do Lâm Võ đáng chết, sớm không tới, muộn không tới, cố tình lúc này tới.
"Được rồi, chuyện nhà ở tạm thời cũng đừng suy nghĩ. Chờ thêm một đoạn thời gian, rồi xem xét lại cũng không muộn."
Lâm phúc biết rõ trong thời gian ngắn không thể xuống tay, không có lí do chính đáng, hắn cũng không thể ra với tay bọn họ, lại tránh miệng lưỡi của xóm giềng.
Mặt khác, Lâm Diệp Nhi vẫn luôn an tĩnh nằm ở trong phòng, tuy rằng không ở bên ngoài, vẫn nghe được rõ ràng cuộc nói chuyện bên ngoài, trong lòng cũng đại khái hiểu rõ hoàn cảnh hiện tại của chính mình.
Bây giờ trong nhà, chuyện lớn chuyện nhỏ đều không có một cái trưởng bối ra mặt, ngược lại vị trưởng bối có thể làm chủ, nếu không phải trong nhà cha mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-phu-thuong-thap-nong-nu-huu-diem-dien/883264/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.