Dịch: Phi Yên
Chử Liệt ngập ngừng ngước mắt lên nhìn vẻ mặt bình thản của Trì Quân Ngự rồi mới nói tiếp: “Bạch tiểu thư này nhất quyết muốn gả cho ngài làm vương phi, chẳng phải đây chính là cơ hội tốt để tiếp cận Bạch Quân Thiên hay sao? Nhưng sao ngài lại cho người đi lan truyền tin đồn, thẳng thừng từ chối Bạch tiểu thư vậy?”
Trì Quân Ngự nhếch miệng nở nụ cười lạnh, đôi mắt đen như mực hiện lên vẻ lạnh lẽo.
“Ngươi biết bốn chữ ‘lạt mềm buộc chặt” không? Bạch Vân Tịch không phải là kẻ ngu, nếu ngay ngày hôm sau bản vương đã đến cửa cầu hôn theo đúng mong muốn của cô ta trong lễ Thất Xảo thì có lẽ cô ta sẽ thẳng chân đá bản vương ra khỏi phủ tướng quân. Thứ càng khó có được mới càng là thứ có tính thử thách với cô ta. Với tính cách của cô ta, bản vương càng từ chối, cô ta sẽ càng cảm thấy thú vị, tự nhiên sẽ nghĩ đủ mọi cách để bản vương cưới cô ta, hiểu chưa?”
Nghe Trì Quân Ngự giảng giải, Chử Liệt như bừng tỉnh.
Nhưng hắn vẫn không hiểu, lẽ nào Bạch Vân Tịch này lại thích làm những chuyện có tính thách thức đến vậy sao?
Đúng là một con người kỳ lạ.
***
Sau khi đóng cửa, sự ồn ào huyên náo trong quán Tùng Trúc biến mất mà thay vào đó là sự yên tĩnh đến lạ thường, người không biết còn tưởng đây là một căn nhà ma, bởi lúc này nó yên tĩnh đến đáng sợ.
Một cây hoa anh đào trăm năm tuổi đang đứng hiên ngang ở sân sau, từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-truy-the-vuong-phi-hung-han-mau-chiu-troi/1959562/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.