Vô Ưu cầm quyển sách, nhìn mặt hồng tim đập, hô hấp dồn dập, sau khi phù phù thở mấy hơi, nhìn xung quanh, một dáng vẻ có tật giật mình.
Cung Ly Lạc đứng ở cửa, khẽ cau mày, vốn định đi vào, lại sợ hù dọa Vô Ưu, dứt khoát lặng lẽ lùi ra ngoài cửa viện, hắng giọng một cái, "Vô Ưu, ngươi ở trong phòng sao?"
Vô Ưu nghe vậy, kinh hãi nhảy lên, vội vàng nhét xuân, đồ vào dưới gối đầu, đứng lên, không ngừng xoa tay, không ngừng cười ha ha với Cung Ly Lạc đang đi đến gần, "Ca ca. . . . . ."
"Đang làm gì vậy?"
Vô Ưu vội vàng lắc đầu, "Không có, ca ca, ta muốn đi dạo phố, chúng ta đi dạo phố đi!"
Vô Ưu nói xong, tiến lên khoác cánh tay Cung Ly Lạc, cùng Cung Ly Lạc đi ra cửa.
Đi trên đường lớn chuẩn bị mua đồ ăn.
Nhưng mà. . . . . .
Tất cả những người bán hàng, vừa thấy Vô Ưu tới, nhiệt tình kêu.
"Vô Ưu Quận chúa, ngươi tới đây thử điểm tâm đi!"
"Vô Ưu Quận chúa, ngươi tới đây thử hoa quả khô đi!"
"Vô Ưu Quận chúa, ngươi tới đây thử mứt hoa quả đi!"
Nhiệt tình, khiến Vô Ưu khó có thể chống đỡ, gọi Thúy Thúy mua mỗi loại một chút, rồi kéo Cung Ly Lạc trực tiếp đi đến Lâu Ngoại Lâu.
Ngồi ở lầu ba, Vô Ưu dựa vào bên cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài như tranh vẽ.
Trong đầu, nghĩ tới, làm sao, mới có thể đụng ngã Cung Ly Lạc. Hình ảnh kia, làm sắc mặt hồng hồng, rồi đỏ ửng, muốn triền miên, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-tuyet-sung-cuong-phi/1940549/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.