Edit: ღ Linh Nhi ღ
Beta: ღ Vy Nhi ღ
U Tà nâng mắt nhìn lại, liền thấy được trong tay Thương Hải Minh Nguyệt là một phượng sai (mũ phượng),tinh xảo tuyệt luân, vừa nhìn liền biết đó là đồ vật bất phàm, lập tức U Tà nhíu mày nhìn về phía Thượng Hải Minh Nguyệt, không phải phượng sai này chính là vật mà Mộc Hoàn Hi cho nàng chứ?
Thương Hải Minh Nguyệt nhìn ánh mắt U Tà liền mở miệng nói, “Đúng vậy, đây chính là phượng sai, tìm được ở tẩm cung đế hậu ở di tích thượng cổ, chúng ta đều cảm thấy nó rất xứng với người, cho nên liền mang về.” Thương Hải Minh Nguyệt đưa phượng sai trong tay cho U Tà.
U Tà nhìn trâm phượng tinh xảo trong tay, ngón tay mảnh khảnh xẹt qua viên minh châu trong miệng chim phượng, tròng mắt có chút thâm thúy, chẳng lẽ nàng xuyên đến Lăng Thiên đại lục chỉ là ngẫu nhiên thôi sao?
"Rất xứng với ta?", U Tà nhìn Thương Hải Minh Nguyệt, sau lại nhìn phượng sai trong tay, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, hỏi.
"Đúng vậy, rất xứng với người, thật ra ta rất muốn nhìn thấy người đội nó!", Thương Hải Minh Nguyệt nhìn U Tà nói, ngữ khí có chút chờ mong. Phượng sai này quang hoa như vậy, nàng thật muốn xem đệ nhất mỹ nhân của Lăng Thiên đại lục đội nó sẽ có bộ dạng gì.
Nghe vậy biểu tình U Tà vẫn hờ hững như trước, sau đó ngón tay mảnh khảnh cầm phượng sai chậm rãi đội lên đầu, Thương Hải Minh Nguyệt nhìn chằm chằm, giống như muốn khắc sâu bộ dạng U Tà đội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-y-ma-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/801461/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.