Edit & Beta : ღ Vy Nhi ღ
Trở lại bên trong Trấn quốc tướng quân phủ, trong phòng không có một chút biến hóa, nghĩ đến U Tà rời khỏi kinh đô Nguyệt Thần cũng đã nhiều ngày, vậy mà trong Tướng quân phủ cũng là không có một người phát hiện nàng không thấy. Từ điểm này đủ để nhìn ra sự lạnh bạc của mọi người trong Tướng quân phủ này.
Ngày thứ hai Mộc Hoàn Hi liền tỉnh, tự mình đến Trấn quốc tướng quân phủ hướng U Tà tỏ lòng biết ơn.
"Nhiếp Chính Vương phi, cảm ơn ngươi đã cứu ta ." Từ sau khi trúng độc tỉnh lại, Mộc Hoàn Hi phảng phất như thay đổi thành một người khác, tính tình không hề nuông chiều ương ngạnh như vậy, ngược lại hiểu được ẩn nhẫn, hiểu được che dấu cảm xúc của chính mình.
"Không cần khách khí, ta cứu ngươi chỉ là vì tâm tình hảo thôi ." U Tà mặt không đổi sắc, trong trẻo nhưng lạnh lùng nói, mà Mộc Hoàn Hi một chút cũng không để ý, trong hai tròng mắt tràn đầy cảm kích.
Tùy thời liền nghĩ đến Tức Mặc Vãn Nguyệt, một tia tàn nhẫn hiện lên, U Tà nhìn tính tình Mộc Hoàn Hi giờ phút này đã đại biến, trong con ngươi hiện lên một chút tán thưởng. Trên thế giới này, dựa vào bất luận kẻ nào đều là vô dụng, chỉ có chính mình kiên cường đứng lên mới có thể không bị người khác khi dễ, càng hơn nữa là thật chân chính biến thành cường đại.
Từ sau ngày Mộc Hoàn Hi tới thanh nhã cư, hết thảy lại quy về bình tĩnh, mà hôn lễ của Nguyệt Thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-y-ma-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/801552/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.