Edit:Minh Nguyệt Linh Nhi ^_^
Hàn Mai cảm nhận được ánh mắt của Hồn Thiên, lập tức quay đầu lại, trừng mắt nhìn Hồn Thiên, "Nhìn cái gì vậy, dám nhìn nữa, bổn cô nương móc mắt của ngươi ra!" Hồn Thiên cảm thấy thật vô tội, người nào vừa rồi cảm thấy nàng thanh lệ thoát tục? Khẳng định không phải là hắn.
Nhìn bộ dáng khổ sở, nhíu mi đoán của hai tổ Tức Mặc Vãn Nguyệt và Tức Mặc Vãn Tinh, dân chúng đều tò mò không thôi, xem ra phần đố đèn năm nay rất khó, nhưng vì sao ngân y nữ tử kia và nhiếp chính vương không thèm nhìn một chút nào vậy?
"Ngươi vì sao không xem đèn?" Nhìn U Tà vẫn một bộ dáng bình tĩnh như nước, Liệt Hỏa Kình Thương không khỏi tò mò mà hỏi. Nghe thấy câu hỏi, U Tà nâng mắt lên nhìn lướt qua những chiếc đèn lồng trên bàn kia, lạnh nhạt nói: "Đang suy nghĩ chuyện khác, quên xem" Nghe được lời nói như vậy, tận sâu trong mắt Liệt Hỏa Kình Thương xuất hiện ý cười, cô nương này thật là thành thực.
Mắt U Tà quét qua vài lần những chiếc đèn lồng trên bàn xa kia, lập tức viết đáp án vào giấy, từng chiếc từng chiếc một. Khi Liệt Hỏa Kình Thương nhìn những đáp án trên giấy kia không khỏi ngạc nhiên, những đáp án này với đáp án hắn nghĩ ra giống nhau như đúc, nữ tử này quả nhiên không phải người bình thường, tài hoa như vậy nam tử cũng không dám so sánh.
Thời gian một nén nhang đã trôi qua, người chủ trì của sơn trang Ngự Long cũng mở miệng: "Thời gian một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-y-ma-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/801582/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.