Mò mẫm trong đêm, trừ một số ít u linh cấp hai mươi đang đi long vòng ở ngoài, Tiêu Ngự ko phát hiện ra những quái vật khác, cũng ko tìm thấy sinh vật đáng sợ trong lòng đất theo như lời kể của đạo tặc đạo sư Áo Đức, việc này làm cho Tiêu Ngự cảm thấy an tâm ko ít.
Xuyên qua một khu vực đầy hắc ám, không khí chung quanh dần trở nên ẩm ướt, đôi khi có thể nghe thấy tiếng nước chảy. Ở nơi sa mạc hạn hán như vậy mà lại xuất hiện mạch nước ngầm làm cho Tiêu Ngự có chút bất ngờ.
Vốn cái đường hầm này là một dòng sông ngầm, về sau tự nhiên thay đổi dòng chảy, cho nên trở thành thông đạo dưới lòng đất, bất quá một bộ phận thông đạo vẫn còn đường sông là lẽ thường.
Tiêu Ngự vẫn đi theo đường mòn bên bờ sông mà tiến tới, ko biết sông này sâu bao nhiêu, nhìn ko thấy đáy, nhưng có thể cảm giác được rằng, sông này rất sâu, hơn nữa dưới nước vô cùng phức tạp, dòng chạy ngầm lưu động, nếu ko cẩn thận ngã xuống sông rất có thể sẽ bị xoáy nước hút vào. Nguồn truyện: Những tiếng nước ào ào trong đường hầm làm cho người ta sinh ra một cảm giác bất an, Tiêu Ngự cũng thế, hắn cảm nhận được hình như có một sinh vật nào ở đáy sông nhưng nhìn mãi cũng ko có phát hiện gì. " Có thể do ta quá đa nghi." Tiêu Ngự thầm nhủ, tiếp tục mò mẫm về phía trước. Do tầm nhìn bị hạn chế, chỉ cần ko chú ý thì bước hụt chân thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-dam/752887/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.