Làm một thanh niên tốt dưới ngọn hồng kỳ quen thuộc với các thể loại tiểu thuyết nam tần nữ tần, Ninh Ninh không ngốc, cô lập tức hiểu được ý của Nhiếp Chấp.
Hành động hiện giờ của cô quả thật dễ làm cho người khác hiểu lầm, nếu cô ngoan cố giải thích, e rằng càng gỡ sẽ càng rối.
Trong kịch bản đã định, nguyên chủ nhục mạ Bùi Tịch xong thì xoay người rời đi.
Tình huống đang xấu hổ như vậy, cô cũng không muốn ở lại lâu, nhưng để nam chính không tự mình đa tình, trước khi đi cô vẫn nói thêm một câu: "Ta thật sự không thích ngươi!"
Bùi Tịch nhìn cô.
Được rồi, trên mặt hắn không có bất cứ biểu cảm gì.
Đôi mắt phượng dài hẹp lặng lẽ liếc nhìn cô, giọng nói lạnh như băng tuyết còn vương lại một chút sát ý: "Ta chưa nói từng nói rằng ngươi thích ta."
Ninh Ninh nghẹn họng.
Tên nam chính chó chết này! Không nói câu này anh sẽ chết sao!
Giờ lại đổi thành cô mới là kẻ tự mình đa tình.
"Còn các ngươi nữa."
Bùi Tịch là một cục đá, cô không ngu mà đi đối chọi với hắn, vì vậy đành chuyển ánh mắt về hai người còn lại đang có mặt ở đây: "Không được liên tưởng linh tinh!"
Niếp Chấp tỏ vẻ: "Được được chúng tôi đều hiểu, đại tiểu thư đều như vậy cả." Hắn cosplay cái tay của con mèo chiêu tài gật đầu không ngừng: "Được được được, ta tuyệt đối không liên tưởng linh tinh."
Ninh Ninh sắp bị hắn làm cho tức chết, nhưng cô cũng hết đường phản bác, chỉ có thể cắn răng nhìn Bùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-oai-tac-quai-o-su-mon-ta-duoc-nam-chinh-tham-thuong-trom-nho/782242/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.