Để tránh doạ sợ nhân viên phục vụ, cuối cùng Tri Ngu đành vội vã kéo anh rời khỏi trước cửa tiệm.
Trời bắt đầu tối, người đàn ông đưa cô trở về toà lâu đài theo đúng ý mình, sau đó đưa cô vào một gian phòng xa lạ.
Cô gái sợ hãi dáng vẻ nổi giận của anh, gần như bị uy lực nặng nề quanh người anh ép ngồi xuống bên mép giường.
Mà cô còn chưa kịp đứng dậy, người đàn ông đã cúi người xuống, hai tay chống bên người cô, khoá chặt cô giữa hai cánh tay mình khiến cô không tài nào né tránh được ánh mắt nóng rực của anh.
Hai má cô càng ngày càng nóng bừng, trong khung cảnh mập mờ khiến người ta mơ màng này, giọng điệu càng lúng túng: “Ngài… ngài muốn làm gì…”
Lúc này, dù anh có thô lỗ đẩy nàng ngã xuống giường rồi xé nát váy cô, hay là cưỡng ép ôm cô vào trong ngực mặc cho cô không tình nguyện, rồi nắm chặt lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của cô, mạnh mẽ cạy mở đôi môi nhỏ nhắn, hung hăng m*t lấy chiếc lưỡi ướt át và dòng mật ngọt ngào…
Ngay cả khi bắt nạt cô đến mức nước mắt giàn giụa, miệng phát ra những tiếng r*n r* mềm mại đến tận xương tủy, những điều này đối với anh gần như là chuyện hoàn toàn không khó khăn gì.
Giống như lần trước, anh nắm lấy một đoạn mắt cá chân trắng muốt ướt đẫm mồ hôi của cô.
Không thể chống cự, dù bị vòng quanh eo thon hay vắt lên vai, cô đều sẽ sớm khóc nức nở cầu xin tha thứ.
Dường như anh còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2874280/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.