Ánh sáng trong phòng dịu nhẹ với tông trắng, hoàn toàn đối lập với sắc vàng mờ ảo ở ngoài hành lang. Sau cuộc họp, mọi người lần lượt quay trở về, ai nấy đều bận rộn với việc vệ sinh cá nhân hoặc thu xếp đồ đạc. Lối ra vào tấp nập người qua lại.
Giang Tự bước vào phòng, tay cầm một xấp giấy trông giống như tài liệu. Cô tiện tay đóng cửa lại, tiếng ồn ào từ bên ngoài lập tức giảm hẳn khiến không gian trong phòng trở nên yên bình như thường lệ.
Diệp Tích Ngôn khẽ kéo chăn, khuôn mặt giữ vẻ bình thản, giọng điệu tự nhiên: "Xong cuộc họp rồi à?"
Giang Tự đặt xấp tài liệu lên bàn cạnh giường, khẽ đáp: "Ừm."
Diệp Tích Ngôn liếc nhìn, quả đúng là tài liệu. Vị bác sĩ này quả thực rất quy củ và đáng tin cậy, chẳng cần ai phải nhắc nhở, chỉ trong một buổi chiều đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết cho chuyến đi ngày mai.
Diệp Tích Ngôn rời giường, vừa đứng dậy vừa buộc lại tóc rồi hỏi: "Ngày mai mấy giờ xuất phát?"
Giang Tự biết cô sẽ đi cùng đoàn để chụp ảnh vì tối nay Thiệu Vân Phong đã có nói qua nên trả lời nhẹ nhàng: "Tám giờ tập trung ở trạm y tế thị trấn, khoảng chín giờ sẽ xuất phát."
"Đi thôn nào trước?"
"Thôn Đông Phong, chiều sẽ qua Hoàng Lương."
Diệp Tích Ngôn gật đầu, nhìn thấy Giang Tự đặt điện thoại vào túi quần phía sau, chỉ "ồ" một tiếng rồi kéo vali ra tìm đồ, làm như đang bận rộn với việc riêng.
Giang Tự vẫn còn việc phải giải quyết nên không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110614/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.