Đám đông bên ngoài, lập tức sôi trào lên.
So với trận đấu trước, Cao Lãng bị ăn hành của Sở Tiêu, thì trận đấu này tuy thời gian giao tranh ngắn ngủi hơn, nhưng lại đẹp mắt hơn rất nhiều.
Cao Lãng đã thể hiện rõ thực lực cùng kinh nghiệm chiến đấu cận chiến của hắn, hơn hẳn một bậc so với Ban Lỗ.
Ra tay nhanh gọn, dứt khoát không hề có một chút do dự.
Ban Lỗ sau khi một quyền đánh trượt, đã hoàn toàn nằm trong tiết tấu của Cao Lãng. Còn chưa kịp ra chiêu thứ hai, đã nắm lấy thất bại thảm hại.
Sau trận đấu này, Cao Lãng đột nhiên có rất nhiều fan hâm mộ.
Nhất là các thiếu nữ trẻ tuổi, trong đôi mắt đều toả ra ánh sao ẩn chứa vẻ hâm mộ cùng si mê.
Cao Lãng bản thân bề ngoài vốn đã vô cùng tuấn lãng, lại thêm cái khí chất lạnh lùng của mình, bình tĩnh đứng trên sân thi đấu, ánh mắt lạnh nhạt. Hấp dẫn rất nhiều thiếu nữ.
" Chúc mừng."
Cao Lãng vừa đi xuống, Vân Hi đã đứng gần đó chào đón hắn.
Đáp lại Vân Hi, Cao Lãng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng lắc đầu.
Ban Lộ tuy có thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng, nhưng đối với Cao Lãng giao chiến với hắn nhẹ nhõm hơn với Sở Tiêu rất nhiều.
Nghĩ đến Sở Tiêu, Cao Lãng trong lòng thầm kêu đáng tiếc, chỉ cần lúc đó hắn nhanh thêm một chút thôi, đã có thể huỷ được cây cổ cầm của Sở Tiêu rồi.
Nói qua vài câu khách sáo, Cao Lãng sóng vai cùng Vân Hi dõi theo tầm mắt nhìn lên một sân thi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-ha-la-he-thong/1784330/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.