Cao Lãng nhìn vẻ mặt thích thú của Vô lão, nhìn hắn liên tục cho các Thạch Nhân ăn những viên đá trận pháp của hắn.
Trong lòng thầm cảm thán, có vẻ như Vô lão rất thích chơi cái trò như này.
Quế Võ bám theo sau làn khói đen từ lệnh bài phát ra, đi trước dẫn đầu đám người. Đi đến một cái vách núi đá.
Hắn đem cả cái lệnh bài ném vào trong vách núi, ngay lập tức lệnh bài chui thẳng vào bên trong, xung quanh đột nhiên xảy ra chấn động.
Ầm ầm...
Các tảng đá dưới vách núi dần nhô lên tạo thành một cái cửa ra vào, đoàn người nhanh chóng đi vào bên trong.
Sau khi vào trong, vách núi tự động sụp xuống, mọi thứ liền trở về như lúc ban đầu.
Bên trong núi vách tường đều được khảm các loại đá phát sáng có thể chiếu rõ ở bên trong.
Quế Võ dẫn đi vào bên trong liền đi lên trên một cái trận pháp diện tích vô cùng lớn.
Không chút do dự đứng bên trên trận pháp, Cao Lãng lại một lần nữa được cảm nhận cái cảm giác quay cuồng ấy.
Khi hắn nhìn rõ mọi vật xung quanh, thì đang xuất hiện ở một khoảng không gian vô cùng rộng lớn.
Bên trên toàn bộ đều là một màu xanh rêu toả ra ánh sáng phát xuống bên dưới. Bên trên mặt đất đều là đất đá vụn, dõi tầm mắt phía xa hơn là các kiến trúc to lớn với hình thức cổ xưa.
" Đây là nơi nào? Chúng ta tiếp tục đến một Cấm Khu khác sao?" Cao Lãng hỏi.
Khi ngẩng đầu lên nhìn, không biết khi nào Quế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-ha-la-he-thong/1784375/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.